HCM67_Trần Thị Thanh Tiền_12A1_THPT Bùi Thị Xuân_Bình Thuận

10:30 16/05/2017
dsc_0951
”Cấp ba là quảng thời gian khó quên nhất.Là bài văn viết mãi chưa xong,là đề toán khó đến phát khóc,là cậu bạn dễ thương lớp bên cạnh,là cuộc sống sinh hoạt với ba điểm thẳng hàng : nhà,trường,chỗ học thêm.” Còn mấy tháng nữa là tốt nghiệp,là rời xa cấp ba,rời xa khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một đời người.Chưa xa mà tự nhiên đã thấy nhớ,bởi lẽ,không còn bao nhiêu thời gian nữa để bày trò phá phách,trêu ghẹo nhau nữa rồi.Không có năm học nào trong 12 năm học trôi qua nhanh và đầy cảm xúc như năm lớp 12.Mặc dù có hôm chẳng buồn đến lớp vì mệt mỏi với đống bài tập,hỗn loạn với mớ kiến thức chồng chất,rồi áp lực thi cử nữa.Nhưng tự nhiên,mấy ngày cuối này,chẳng đứa nào vắng học hết,đứa nào cũng trân quý từng giây từng phút ngồi cạnh nhau,mặc dù ngồi lại toàn bàn chuyện thi cử,bàn chuyện nghề nghiệp tương lai,nghe mệt mỏi chết đi được.Chẳng giống như lúc trước,xúm lại nói đủ thứ linh tinh không đầu không đuôi,vậy mà vui đến lạ kì luôn.Nhớ ngày mới vào lớp,đứa nào cũng căng thẳng áp lực vì đây là lớp chọn,phải học hành nghiêm túc tử tế không thôi là bị chuyển ra,ê mặt lắm chứ.Có mấy đứa mà mình tạm gọi là cá biệt một tí lúc đó đã nói : ”A1 năm nay không giống như A1 mấy năm trước đâu”. Hậu quả là nguyên lớp bị cô ”giảng đạo lý” trong giờ sinh hoạt lớp vì phát ngôn hết sức công kích.haha.Vậy mà mấy tiết sinh hoạt cuối năm 12,cô nói lại câu đó,tự nhiên đứa nào nước mắt cũng trực trào.Phải ! Chẳng có lớp nào giống lớp nào hết! 12A1 tụi mình được sinh ra trong khuôn khổ là lớp chọn ngoan hiền chăm học,nhưng tồn tại và phát triển một cách đặc biệt ! Không chỉ là mớ lý thuyết suông khô khan trong sách vở,tụi mình cũng biết quậy phá,nghịch ngợm,”biết” làm thầy cô buồng,giận.Nhưng được cái,đứa nào cũng chịu suy nghĩ,chịu cố gắng sửa chữa và phát triển để có được ngày hôm nay.Cái ngày tự hào vì được thầy cô gọi là ”cánh chim đầu đàn”,rồi bạn bè,các lớp ”hàng xóm”,rồi mấy em cấp dưới nữa,nhắc đến như một lớp chọn ”chịu chơi”,đoàn kết,dễ thương.Nghe mà phổng mũi luôn.Nói sao cho hết vui buồn của cấp 3,nói sao cho hết bấy nhiêu tình cảm,giận hờn đã dành cho nhau,cả những khó khăn,thử thách mà lớp đã cố gắng vượt qua.Tự nhiên thấy thương từng đứa một,nhớ từng đứa một về những hành động điên khùng tụi nó đã từng làm trong lớp.Thấy thương,mà cũng thấy ghét quá chừng cái năm 12 này,vừa muốn thi cử tốt nghiệp nhanh nhanh rồi ra trường,rồi bay nhảy,nhưng cũng không kìm lòng được khi nghĩ tới cảnh xa nhau.Chắc là sẽ nhớ lắm những sáng đi học đạp xe quá chừng vì sợ trễ,nhớ lắm những buổi tập văn nghệ cãi nhau chí chóe om sòm mà bù lại là nụ cười mãn nguyện ngày công diễn.Nhớ cả cái lúc đội bóng đá nữ thua trận vì trái bóng ”định mệnh” mà cả đội bóng lẫn đội cỗ vũ khóc rưng vì tiếc,vì thương công sức tập luyện của ”lũ quỹ” cả tháng trời.Còn nhiều,nhiều lắm những kỷ niệm với cái lớp điên khùng nhưng dễ thương này.Mai mốt xa rồi,chắc nhớ,nhớ dữ lắm đây nè.
dsc_0742_2
12 ơi ! Cảm ơn mi đã đem đến cho chúng tôi – những con người đang sắp xa rời quãng đời học sinh tươi đẹp này những cảm xúc rất lạ,luyến lưu và trong trẻo,cho chúng tôi một lần nữa nhìn ngắm lại cấp ba của mình một cách trọn vẹn và tiếc nuối nhất.Nhìn ngắm được hồi ức,kỷ niệm thanh xuân của mình với trái tim ấm nóng và chân thật nhất.Để rồi đôi chân chúng tôi lúc này,nửa mộng bay nhảy,nửa chẳng muốn rời xa…
dsc_1267

Đăng Kí học Fpoly 2023

43 bình luận trong “HCM67_Trần Thị Thanh Tiền_12A1_THPT Bùi Thị Xuân_Bình Thuận

Bình Luận