Mộc Châu phượt ký- Kỳ III

18:01 02/02/2012

Chuyến đi Mộc Châu đã để lại rất nhiều cảm xúc trong lòng mỗi thành viên FPT Mạng cá cược bóng đá . Có những hoạt động nằm trong dự định, cũng có những trải nghiệm do ngẫu hứng và có cả những điều chúng tôi có được từ may mắn. 

Không hiểu do mình ở hiền gặp lành, hay nhờ việc cầu khấn ở cây Đa Bản Áng, mà chúng tôi đã tình cờ khám phá ra một cung đường phượt. Lạc. Nhưng chưa bao giờ việc lạc đường lại đáng yêu đến thế.

Cung đường này đã gây phấn khích cho chúng tôi, giống như việc bỗng nhiên phát hiện ra một nàng công chúa e lệ ngủ trong rừng. Bởi vì có “bói” trên internet cả ngày, mua tất cả các loại sách du lịch cũng không tìm ra thông tin của nó. Chính vì sự vắng bóng của những bước chân khách dụ lịch, nên nó này đã đưa đến cho mọi thành viên trong đoàn những cảm xúc thật đặc biệt, thật khó tả.

Hành trình phượt.. lạc

Với dự định đi thăm vườn hoa, từ vườn Thông đi về phía thị trấn khoảng 1,5km có lối rẽ phải. Theo con đường đó một đoạn, đáng lẽ ra, chúng tôi sẽ phải rẽ về vườn hoa, nhưng đoàn cứ đi thẳng. Vậy là lạc. Nhưng chưa bao giờ việc lạc đường lại đáng yêu đến thế.

Đi qua một con dốc nhỏ xuyên qua khe núi với một bên đầy mận và đào, khi đi xuống lại lạc vào vườn cây dại. Đường đi nhỏ, cây cao hơn đầu. Màu tím sáng của hoa dại ngũ sắc điểm xuyết thêm màu đỏ của hoa Trạng Nguyên như  bức tranh thổ cẩm độc đáo. Thỉnh thoảng có lối rẽ ngang dọc tạo cho chúng tôi cái cảm giác hình như mình đang ở trong mê cung- trò chơi của núi rừng..

Hết con đường đó, lại tiếp tục qua con dốc giữa hai quả núi. Khi xuống dốc, một màu trắng trải dài ngút tầm mắt. Hoa cải. Không phải là một vườn, mà là cả một triền hoa cải. Cảnh sắc phóng khoáng, bao la khiến cho lòng người vô cùng sảng khoái.

Mọi người phấn khích dừng lại, bao nhiêu dụng cụ ghi hình được lôi ra hết. Khổ thân ThuầnTV dùng máy ảnh phim 36 kiểu, tưởng đến đây là chỗ đẹp hết rồi, rút máy ảnh ra lia liên tục. Để rồi sau đó gặp nhiều cái hay hơn thì ngồi ôm máy mà tiếc. Trông đến tội.

Được biết cuối con đường này là bản người H’Mông, anh em lại hồ hởi lên đường. Nhất là khi được biết hiện tại đang là tết của họ thì còn gì vui hơn nữa, khi tự mình có thể trải nghiệm những nét đặc sắc của một nền văn hóa xa lạ..!(?)

Đường đi gập ghềnh, đầy sống trâu, cheo leo ở giữa sườn núi. Lại hoa cải. Mà đoạn  này, hoa cải còn đẹp hơn ở đoạn chúng tôi đã dừng trước đó. Nhưng lúc này, cải không còn là điều quan tâm của đoàn nữa. Mọi thành viên đều dồn sự chú ý vào cảnh vật bên đường, với những ngọn núi vờn mây, những nhà sàn, nương lúa, nương ngô ven đường. Xen trong đó là những háo hức và mong đợi ở những cái vô định đang chờ chúng tôi ở cuối con đường…

Đường vào rất khó đi. Anh em chưa quen nên đi chầm chậm vì còn phải tránh những sống trâu.. Háo hức là thế, nhưng ai cũng sợ lao xuống vực, sợ va vào những tảng đá ven đường.. Thế nhưng vẫn có những chiếc xe dream kẹp  3 người H’Mông còi xin đường inh ỏi. Họ lao đi ầm ầm. Cả đoàn, ai cũng thắc mắc, không biết thần kinh họ vững, tay lái họ cứng hay rượu của họ ngon nữa..

Chỉ biết một điều, là khi vào đến bản, anh HaiLT- với những kinh nghiệm có được khi làm thành viên diễn đàn Otofun-  để ý thấy kim công tơ mét của các xe bên đường rụng hết.

Vui thật!

Điều thú vị nữa của con đường mà có lẽ là ấn tượng mà chúng tôi sẽ khó gặp lại lần nữa. Có bao giờ bạn được đi giữa làn biên của sương mù chưa? Bên nhà mình mưa, hàng xóm không mưa- chúng tôi đã được gặp nhiều. Nhưng còn ranh giới của sương mù- thì đây thực sự là lần đầu tiên trải nghiệm.. Có lẽ là do ngọn núi đã chắn một phần, cho nên cái ranh giới đó nó rõ rệt và đột ngột, gây cảm giác bất ngờ cho người đi.

Chúng tôi vừa đi, vừa khám phá, vừa phấn khích vì cung đường- mà nếu đi trekking một buổi hoặc một ngày thì hoàn hảo- từ cảnh sắc, đặc sản đến văn hóa. Khi đó, có thời gian, chúng tôi có thể vào những ruộng dâu tây, những vườn hoa, sườn đồi đầy mận… đủ để tha thẩn cả ngày không chán. Nơi đây còn có cả bản người Mông và người Thái, chúng tôi có thể tìm hiểu văn hóa và lối sống của họ. Nhưng đó là khi có nhiều thời gian hơn, biết đâu đấy, sẽ là một dịp khác nữa..

Đi trong màn sương mù, chợt những bóng người hiện lên ở một bãi rộng. Lại gần hóa ra họ chơi…bóng đá. Có những cô gái H’Mông trẻ tuổi xúng xinh với những tiếng nhạc phát ra từ những đồ trang sức đeo trên người mà chúng tôi có thể nghe thấy từ xa.

Thế rồi cả đoàn như lạc vào một thế giới khác- nơi đồng bào Mông tập trung chơi Tết với rực rỡ những sắc màu. Đó là những trải nghiệm thú vị mà tôi có dịp kể ở bài trước.

Dưới đây là một số bức ảnh mà KhiêmND đã ghi lại cùng đoàn- dấu ấn của những bước chân người FPoly trên vùng đất lạ.

Qua một con đường hẹp cây bụi mọc ngang đầu và một cái đèo nhỏ, cảnh sắc phóng khoáng với vườn mận, đào ở sườn đồi
Đường vào rất đẹp, gập ghềnh, đặc biệt là không có bóng dáng khách du lịch
Đường đầy sống trâu qua những sườn đồi đầy hoa
Vườn cải dọc sườn đồi ngút tầm mắt
Đường đi hun hút
Luồn qua khe núi này đến vùng đầy sương mù
Bóng dáng những cô gái Mông đang vui đùa ở sân rộng, từ xa đã nghe được tiếng nhạc rất vui tai phát ra từ trang phục của họ
Những em bé Mông đang nô đùa, càng nhìn càng thấy đáng yêu
Phụ nữ H’Mông thi đấu ném Pao, một hoạt động thường xuyên diễn ra vào dịp tết
Tết người H’Mông diễn ra từ 1/12 âm lịch, thường kéo dài khoảng từ 10 đến 15 ngày. Thi đấu Pao là hoạt động thường diễn ra, các đội thi đấu đại diện cho dòng họ
Tại điểm trường Cô Sung- Chấm Cháy có hơn 300 học sinh theo học

Chuyến đi Mộc Châu của chúng tôi khép lại với nhiều ấn tượng và dư vị khó quên. Nhìn những gương mặt thành viên của đoàn phượt FPoly, hi vọng chuyến đi sau, cũng sẽ có nhiều những trải nghiệm thú vị hơn thế nữa. Tôi cũng mong rằng, sẽ lại được gặp lại những gương mặt này trong những lần phượt sắp tới mà chúng tôi đang ấp ủ khá nhiều dự định..

Mà có khi còn đông hơn thế..

Bùi Văn Phát- Nguyễn Đình Khiêm

FPT Mạng cá cược bóng đá

Đăng Kí học Fpoly 2023

2 bình luận trong “Mộc Châu phượt ký- Kỳ III

Bình Luận