Cảm xúc FMB

14:44 07/08/2014

Vậy là đã 1 năm 9 tháng tôi làm việc tại FPT Mobile. Đối với nhiều anh chị ở công ty và Trung tâm Kinh doanh Samsung, khoảng thời gian ấy thật ngắn ngủi, chẳng thấp tháp vào đâu. Nhưng đối với tôi, những ngày làm việc ở FMB là một duyên nợ, một số phận dường như ông trời đã sắp đặt sẵn, số phận mà tôi dang tay đón nhận và thầm cảm ơn nó. Có thể nói, tôi vào FMB không hề định trước, các anh chị ở đây vào FMB thì tìm hiểu rất kỹ càng, rất tự hào và ao ước được là thành viên của công ty. Nhưng đối với tôi, tôi chưa hề có ấn tượng nào về công ty cả. Cái cảm giác mới ra trường, lên mạng search tìm việc, thấy công ty thành viên của FPT, chỉ biết kinh doanh về công nghệ, tạt xe qua xem công ty có “hoành tráng” không. Thế là nộp hồ sơ xin việc. Chặng đường xin việc của tôi chỉ đơn giản là thử sức, tôi cũng không có quyết tâm đến cùng là vào bằng được công ty. Duyện nợ của tôi với FMB bắt đầu từ khi xin việc. Chẳng chuẩn bị gì cho cuộc thi, phòng nhân sự gọi đi là tôi đi phỏng vấn, tôi đi thi IQ, GMAT trong một chiều mưa tầm tã. Đường ngập lụt và xe máy, ôtô nối đuôi nhau tắc nghẽn. Tôi đã nói với bố: “Thôi, con không đi thi nữa đâu, mưa thế này, về thôi, việc gì phải khổ thế”. Thế nhưng bố tôi vẫn quyết tâm phóng xe, cố gắng vượt qua cơn bão lũ để đèo con đến được Giảng Võ dự thi. Tôi đi thi trong tâm trạng buồn buồn, áp lực.

Chuỗi cửa hàng phân phối điện thoại của Tập đoàn FPT ngày càng xây dựng được thương hiệu và chỗ đứng trong lòng người tiêu dùng, và là đối tác tuyển dụng của Cao đẳng thực hành FPT Mạng cá cược bóng đá
.
Chuỗi cửa hàng phân phối điện thoại của Tập đoàn FPT ngày càng xây dựng được thương hiệu và chỗ đứng trong lòng người tiêu dùng, và là đối tác tuyển dụng của Cao đẳng thực hành FPT Mạng cá cược bóng đá . Nguồn ảnh: Internet.

Tôi bắt đầu thấy áp lực từ đây. Tôi yêu bố tôi, tôi sợ làm bố tôi thất vọng trong buổi thi ngày hôm ấy. Chỉ đơn giản thế thôi.  Đợt phỏng vấn lần cuối cùng, phòng nhân sự đã dự kiến ngày, nhưng sau đó lại điện thoại cho tôi thay đổi, hoãn ngày khác. Tôi đi ăn liên hoan tân gia, thì phòng nhân sự lại điện thoại giục tôi đến. Vội vã, phóng xe máy từ Cầu Giấy về Đào Duy Anh để tham dự phỏng vấn. Thật không may cho tôi, “cộc”…, tôi bị “gãy guốc”, chẳng còn cách nào khác,  tạt qua cửa hàng, sắm ngay một đôi mới để diện đi phỏng vấn, chẳng nhẽ lại đi tập tễnh đến công ty.

Tôi phỏng vấn và trúng tuyển. Tôi không “khát khao” lắm sẽ làm ở công ty, thế nhưng biết được tin này, không hiểu sao tôi vui đến thế. Tôi được phân vào làm thư ký của Phòng Kinh doanh Samsung, người đầu tiên tôi gặp là anh Trần Mạnh Dũng – Giám đốc TTKD Samsung. Anh dẫn tôi lên tầng 5 để tham quan, sáng thứ 2 đi làm luôn. Không gian ban đầu tôi cảm nhận: “Sao mà phòng kinh doanh sạch sẽ và to đẹp thế”. Thì từ trước tới giờ tôi đã làm ở đâu đâu, đây là nơi đầu tiên tôi thi và nơi đầu tiên tôi tới làm việc. Ban đầu phòng kinh doanh chỉ có 8 người, sau đó lên dần con số 13. Công việc thì đương nhiên ngày càng nhiều. Ban đầu, tôi cũng cảm thấy khá “chán chường” về công việc nơi đây. Từ trước tới nay, tôi đã bao giờ phải đi pha trà mỗi khi có khách đâu, cách pha một ấm trà ngon tôi cũng chưa biết. Vậy mà, công việc ban đầu của tôi là pha trà mỗi khi có khách của trung tâm. Việc này tôi không hề thích chút nào (sau này tôi mới biết, việc này các chị tạp vụ đảm nhận). Phải nói công việc của trung
tâm không khó, làm nhiều rồi quen, nhưng nhiều vô kể, toàn những việc không tên. Thế nhưng, từng ngày trôi qua, tôi cần mẫn như một con ong chăm chỉ. Sau này tôi mới được anh DũngTM chỉ bảo, những viêc nào thuộc phận sự của mình thì làm, không nên ôm việc vào người, tự mình tạo cho mình áp lực, thì lúc đó tôi mới biết quy hoạch dần việc, trả lại việc cho đúng bộ phận khác làm.

Những cố gắng của tôi đã được đền đáp xứng đáng, tôi đã không lầm khi ở lại nơi đây, nếu như tôi nản chí ngay từ đầu thì tôi đã không thể tận hưởng được tình cảm của những anh em nơi đây, tình cảm của những đồng nghiệp mà tôi vô cùng yêu quý. Mức lương của tôi đã tăng dần, chứ không lẹt đẹt, đáng thất vọng như cảm giác ban đầu. Đối với tôi, lương cực kỳ quan trọng. Đúng thế, nó là nguồn vật chất để duy trì cuộc sống, nhưng cao hơn nữa, nó còn khẳng định được sự nỗ lực của tôi được người khác công nhận. Tính đến nay, tôi đã làm ở công ty gần 2 năm – 2 năm tôi không hề ân hận hay nuối tiếc bất cứ điều gì, tôi đã được quá nhiều thứ, tôi chững chạc và học hỏi được nhiều điều từ các anh kinh doanh – những người mà tôi vô cùng yêu quý. Ở đây, tôi đã xây dựng những viên gạch đầu tiên cho sự nghiệp của mình, tôi học tập, đỗ đạt, lập gia đình và có em bé. Tất cả những bước đi của tôi đều được các anh kinh doanh ủng hộ và tạo điều kiện hết mức, đặc biệt là anh DũngTM. Có thể viết đến đây, ai đó có thể cho tôi là nịnh sếp, nhờ vào bài sử ký để ca tụng sếp, nhưng có ở trong môi trường này, các anh chị và các bạn mới thấu hiểu được tình cảm của các anh dành cho tôi. Có thể là tôi là con người quá tình cảm chăng, nhưng tình cảm của tôi không bộc lộ ra nhiều, tôi chỉ để trong lòng. Đâu phải lúc nào cũng nên nói ra.

Tôi chẳng còn biết cách nào để bày tỏ sự yêu mến của tôi dành cho các anh, đành nhờ những câu chữ này để bày tỏ. Đã có lần tôi vào phòng anh KhánhBN, anh có hỏi chuyện tôi, thực ra lần nào tôi vào phòng, tôi cũng nói chuyện rất vui vẻ với anh, tôi coi anh như anh cả của trung tâm, mặc dù anh là một ông sếp “bự” của cả công ty, anh có hỏi chuyện và tôi nói: “Làm thư ký của trung tâm, nếu em không coi các anh như người trong nhà thì em sẽ chẳng bao giờ làm được”. Tôi không nói sai lòng mình, đến giờ nếu ai hỏi tôi câu này, tôi vẫn sẽ trả lời như vậy. Đây là lý do tôi ở lại FSA được gần 2 năm, trong khi đó FMT đã qua 5, 6 cô thư ký. Tôi tự hào về điều đó.

Tôi thấy thoải mái khi làm việc ở FMB, không những chỉ có các anh ở trung tâm đối xử tốt với tôi, mà các phòng ban khác, đi đâu tôi cũng gặp những người bạn tốt, những người hỗ trợ tôi rất nhiều trong công việc, những lời an ủi, động viên và tâm sự trong cuộc sống. Tôi vẫn đang làm việc, làm việc như mọi ngày, cái duyên của tôi với FMB vẫn còn nhiều lắm. Dạo gần đây, bất cứ lời nói nào của các anh cũng có thể làm tôi xúc động, có thể rơi nước mắt bất cứ lúc nào. Tôi sợ xa các anh, tôi không muốn xa bất cứ ai ở đây hết. Kể về những dấu ấn của tôi ở FMB thì nhiều vô kể, nhưng có lẽ tình cảm không cần nói nhiều, thế là đủ. Lời cuối cùng cho em gửi lời biết ơn chân thành nhất đến anh KhánhBN, anh DũngTM và gửi lời cảm ơn tới toàn bộ các anh  FSA đã yêu quý và động viên, luôn bên cạnh em thời gian qua cũng như sau này.

Bùi Ngọc Anh – FMB

Trích “Sử ký FPT 20 năm”

Cùng chuyên mục

Đăng Kí học Fpoly 2024

Bình Luận