Ngẫm đi ngẫm lại các bạn “cảnh sát” bây giờ sướng hơn chị em chúng tôi lúc trước rất nhiều. Lúc bấy giờ ở FDC ĐN vẫn chưa có văn phòng ở Đà Nẵng, mà chỉ có ba chị em chúng tôi, gồm HuyềnHTT, UyênTVD, PhươngNTU, “sống tạm trú” trong căn nhà 178 Trần Phú, tự chúng tôi phải xoay sở lấy phần việc của mình, chị quản lý thì ở tít tận TP Hồ Chí Minh, cần gì thì chị ấy chỉ alo qua điện thoại, làm việc gần một năm trời nhưng chúng tôi nào có biết được mặt mũi chị ấy thế nào, chỉ nghe giọng nói mà thôi. Nhiều lúc ngẫm lại cũng thấy hơi tủi thân, nhưng rồi chị em chúng tôi cũng bảo nhau cố gắng làm tốt công việc của mình.
Thỉnh thoảng có các anh chị manager của các vùng miền vào thăm hỏi nhưng chúng tôi nào có được biết các anh chị đấy là ai, giữ chức vụ gì. Có lần, gặp anh BìnhTG – nhân dịp sinh nhật FPT 17 tuổi – tôi cúi đầu chào anh, nhưng cũng không biết đấy là vị chủ tịch đáng kính của chúng ta. Khi nào ở FPT Đà Nẵng có liên hoan, tiệc tùng, hay những ngày kỷ niệm của công ty chúng tôi cũng không được biết (vì có ai thông báo đâu mà biết và lúc đấy cũng chưa được cấp địa chỉ email để liên lạc), mà nếu có biết đi chăng nữa thì chúng tôi cũng không muốn đi vì chúng tôi không quen ai trong số những nhân viên tại FPT ĐN nên rất ngại tiếp xúc, thế là ba chị em tôi lại cứ cắm cúi làm việc mà không cần biết những người FPT Đà Nẵng đang làm gì.
Cho đến lúc FDC ĐN có văn phòng tại ĐN thì công việc của ba chị em tôi mới được “sáng sủa” đôi chút.
Tháng 8/2006, tôi được anh HưngNT3 điều về văn phòng phụ trách về hành chính (cùng làm chung với PhiHP). Đến bây giờ tôi cũng không quên được cảm giác khi về làm một nhân viên văn phòng, có chút lâng lâng vì vui sướng, có chút hãnh diện vì được làm trong một môi trường chuyên nghiệp.
Sau đó, công ty đăng tuyển các em “chân dài” về làm phong phú thêm đội ngũ “cảnh sát”. Sau một tháng học tập, rèn luyện và qua một đợt kiểm tra gắt gao, đội ngũ 15 em giờ chỉ còn lại 6 em xuất sắc nhất. Các em được các anh chị tại TP Hồ Chí Minh ra chỉ bảo, hỗ trợ tận tình và có người quản lý trực tiếp, đó là UyênTVD (lúc này UyênTVD đảm nhiệm chức danh đội phó đội “cảnh sát”). Các bạn ấy được hưởng những chế độ như những
nhân viên khác, được giao lưu học hỏi giữa các bộ phận, được tham gia những cuộc ăn chơi nhảy múa của công ty và đặc biệt là được sự quan tâm của ban lãnh đạo FDC Đà Nẵng (việc mà trước đây chị em tôi có muốn cũng không có được).
Đội “cảnh sát” thời bây giờ được đào tạo bài bản, nên phong cách cũng chuyên nghiệp hơn chúng tôi thời đấy.
Những khi có văn nghệ văn gừng gì, “cảnh sát” luôn là những ca sĩ, diễn viên nòng cốt. Các bạn không quản ngại mệt nhọc – vì cả ngày đã đứng bán hàng ở các đại lý – mà vẫn hăng say luyện tập để cống hiến và đem những giải thưởng về cho FDC Đà Nẵng.
Để kể về những khác biệt của của “cảnh sát – ngày ấy và bây giờ” chắc là còn dài lắm. Trên đây chỉ là những sơ lược để minh chứng rằng càng ngày sự quan tâm của các cấp lãnh đạo đến CBNV của mình càng tốt hơn để các chị em có niềm tin và cống hiến hết mình cho FDC Đà Nẵng nói riêng và FPT nói chung.
Trước khi vào vai trò của một nhân viên hành chính rồi đến sales admin của các trung tâm IT, tôi đã có hai năm kinh nghiệm làm “cảnh sát”. Mặc dù hai năm không là quá dài cho một công việc nhưng tôi cũng đã học hỏi rất nhiều kinh nghiệm khi làm công việc này.
PhươngNTU – FDC ĐN
Trích “Sử ký FPT 20 năm”