Chúng tôi, năm anh em được cử ra Hà Nội công tác trong một cái mùa mà ai cũng thích, mùa thu. Những ngày đầu, cái cảm giác xa lạ cứ bám lấy từng thành viên trong nhóm. Thời gian đấy công việc cũng chưa đâu vào đâu nên mọi người đều cảm thấy nặng nề. Ở cái HITC này thênh thang quá, chẳng biết ai với ai. Khi còn ngồi tạm dưới G5 thì cũng chỉ biết một vài người xung quanh. Hơn nữa, do lạ nước lạ cái nên các đồng chí trong nhóm cũng lười nói. Cho đến khi dự án bắt đầu thì mọi người mới bắt đầu cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Dù sao thì cũng có việc để làm, cũng có người để giao tiếp. Cứ tưởng sẽ mọi việc sẽ trôi chảy, ai ngờ TúDH phải rời Hà Nội về lại Đà Nẵng vì lý do sức khỏe. Ai cũng buồn, một hai hôm gì đấy thôi.
Công việc vẫn tiếp tục. Được hòa trong cái không khí làm việc của G1 nói riêng và Fsoft Hà Nội nói chung, chúng tôi tự tin hơn. Phong cách làm việc ở ngoài này rất chuyên nghiệp và hết lòng với công việc. Qua đấy, các phong trào vui chơi được tổ chức thường xuyên giúp các thành viên trong nhóm làm quen được với nhiều người. Từ cuộc dã ngoại ở Ba Vì đến các phong trào thể dục thể thao, v.v… đã giúp tạo cho chúng tôi rất nhiều cơ hội để hòa nhập với mọi người xung quanh.
Cũng phải thừa nhận rằng mọi người ở đây ngoài gương mặt trẻ trung còn có một tấm lòng nồng hậu. Ai cũng vui vẻ, trẻ trung và đầy nhiệt huyết. Ngoài cái “máu” vốn có của tuổi trẻ, được thêm cái “máu” của FPT, chúng tôi thấy mình mạnh mẽ hơn. Hà Nội vì thế cũng duyên dáng hơn, hoa sữa bớt khó chịu hơn. Và nhất là con gái Hà Nội cũng dễ thương hơn!
ThanhTC – FSoft
Trích “Sử ký FPT 20 năm”.