Ngày buồn, tháng nhớ, năm thương,
Thời tiết lạnh thấu xương.
Mới đây thôi, tôi còn nhớ như in ngày 1/11/2007 – Ngày đầu tiên tôi đến Công ty Phân phối FPT với tư cách là nhân viên học việc, bao cảm xúc cứ xen lẫn trong tôi: hồi hộp, lo âu, lạ lẫm… Trước khi quyết định đi làm, tôi đã đắn đo, suy nghĩ, thậm chí khóc thầm bao đêm. Tôi phải thôi học kế toán tại trường cao đẳng – ngôi trường mà tôi gắn bó đã gần 2 năm. Thôi học đồng nghĩa với việc xa thầy cô xa bạn bè, xa những buổi học và xa cả sự vô tư, thêm vào đó là những ý kiến của mẹ tôi làm tôi càng thêm rối rắm. Khi nghe tôi nói, mẹ rất đồng ý nhưng khi ra đường nghe mọi người nói về sự không lâu dài của việc bán hàng thì lại không đồng ý.
Tôi như đứng giữa hai con đường, một phần vì tôi rất thuơng mẹ nhưng một phần tôi muốn được đi làm. Tôi muốn được thử sức trong một công việc mới mà tôi cho là hợp với bản thân tôi. Thực sự lúc đó, tôi không khỏi lo lắng, đi làm mà không có bằng cấp sau này sẽ không chủ động và không ổn định trong công viêc. Đặc biệt làm nhân viên bán hàng đòi hỏi vóc dáng và xinh đẹp nhưng con nguời có ai lại không đến lúc già đi… Vậy đó, bao nhiêu câu hỏi cứ xoay quanh trong đầu tôi cho đến khi tôi gặp chị Uyên – Người quản lý nhân viên bán hàng mà theo tôi rất xinh đẹp và trang nhã. Chị đã giúp tôi nhận ra rất nhiều điều, hiểu thêm được nhiều về những chính sách của công ty và bằng cách nói chuyện khéo léo của chị, tôi đã bị thuyết phục hoàn toàn không còn gì để suy nghĩ ngoài việc đi đến quyết định bảo lưu kết quả học tập…
Thời gian cứ trôi đi, vậy mà nhanh thật, bây giờ đã là tháng 7, tôi cùng các bạn, các chị đã làm việc với nhau được 8 tháng, chung sống trong ngôi nhà “show room” cùng nhau “chia ngọt xẻ bùi” cùng vượt qua bao khó khăn trong việc bàn hàng, cùng cố gắng đoàn kết giúp đỡ nhau. Khi còn làm ca, chị Quyên, tôi, LiênTTH, NguyetHTA, LinhNTT, UyênNTM đã cùng làm, cùng hỗ trợ nhau, cùng đùa giỡn và vui vẻ với nhau biết chừng nào.Các chị dạy tôi rất nhiều điều trong cách sống với tập thể, dạy tôi từ cách đi đứng. Đặc biệt là chị Quyên – người luôn mang trong người nhiệt huyết, ngọn lửa đam mê công việc. Chị đã truyền cho tôi tất cả nhiệt huyết đó.
Tôi thấy mình thật may mắn khi được làm việc với các chị. Vậy mà giờ đây, chị Liên, chị Nguyệt đã nghỉ để theo một hướng khác, nhiều khi nhớ mấy chị mà tôi muốn khóc. Còn chị Uyên, chị Linh thì chuyển qua làm customer service, ca tôi không còn ai ngoài chị Quyên và tôi. Thế rồi LinhTTH chuyển qua ca tôi. Thoạt nhìn có lẽ ai cũng lầm tưởng Linh ít nói, khó gần nhưng không, Linh là một người rất thật thà, tốt bụng, thích sự công bằng, chỉ “mỗi tội” ít năng nổ tham gia các hoạt động của công ty. Thể nào cũng bị chị Quyên huấn luyện đây (tôi thầm nghĩ).
Trong showroom, người được “đánh giá” là xinh đẹp nhất là chị Thuỷ. Tài ăn nói, sự khôn khéo thì không ai bằng. Chị biết cách giải quyết tình huống trong lúc bán hàng rất đáng để tôi học hỏi. Nhờ chị, tôi không còn giữ danh hiệu “nhác xém nhất SR”.
Tôi cũng rất thích chơi với bé Hiền và Chinh. HiềnNTT rất dễ thương, vui tính và trẻ con – là bé út của SR, nhưng khi nóng, bé cũng “nạt bay” mấy chị luôn (buồn 5 giây). ChinhNLH thì thật thà, biết suy nghĩ và biết lo nhưng lại mắc bệnh “lẫy” nan y (hết thuốc chữa).
Còn trưởng ca thứ hai của SR tôi là chị Châu. Nhìn chị Châu từ đầu đến chân sang như “nữ bá tước Cleeobét”. Cách mà chị Châu làm việc vô cùng chuyên nghiệp; tính chị vui vẻ, hòa đồng, tốt bụng nhưng rất nguyên tắc. Mà khi nhắc đến hai chữ nguyên tắc là tôi nhớ ngay đến chị Quỳnh kế toán. Người chị nhỏ nhắn xinh xắn, vậy mà mỗi lúc chị tức giận khi tôi và các chị làm sai quy trình thì ôi thôi rất “đáng sợ” và chúng tôi chỉ có biết đứng im mà thôi. Sau này SR tôi có kêt nạp thêm bạn LanĐP dễ thương và có tinh thần trách nhiệm trong công việc rất
cao, biết học hỏi mọi người và chăm chỉ.
Ở SR, ngoài những girl bán hàng xinh đẹp còn có thêm những boy kỹ thuật HuyPV và ThịnhTX cực kỳ đẹp “zai”, tốt tính. Công việc của chúng tôi không thể thiếu các anh. Sự nhiệt tình xông xáo của các anh với khách hàng đã góp phần thúc đẩy doanh số của SR. Thêm vào đó là sự “ồn ào” của anh HuyPV và sự “im lặng” của anh ThịnhTX đã góp phần tạo nên sự đa dạng trong tính cách, sự sôi nổi vui nhộn trong showroom.
Và người cuối cùng mà tôi muốn một lần nữa nhắc đến với tấm lòng biết ơn đó là chị Uyên “má mì”. Đây là tên gọi thân thương mà chúng tôi đặt cho chị vì chị là một quản lý cả một đội CS xinh đẹp (chị Trang “bà già”,chị phương “nói nhiều”, chị Tứ “ca sĩ”, chị Hương “khó tính”, chị Mỹ “baby”) và một đội SR dễ thương. Chị luôn dạy chúng tôi cách sống, cách làm và cả cách suy nghĩ trong công việc. Chị luôn bảo vệ cho quyền lợi của chúng tôi, dìu dắt, tạo điều kiện cho chúng tôi phát triển năng lực cá nhân.
Tình cảm yêu quý và sự trân trọng mà tôi dành cho các bạn, các anh chị nhiều không thể nào kể xiết. Và có lẽ, khi viết đến đây, mọi người đã có thể hiểu tại sao tôi đặt tựa đề là “khối u” rồi chứ? Những “khối u dễ thương” mà không bao giờ tôi muốn cắt bỏ ra khỏi cơ thể. Tôi nguyện mang nhưng “khối u” đó bên mình mãi mãi để cùng chia sẻ tất cả, cùng vượt qua mọi khó khăn, thử thách để ngày càng hoàn thiện bản thân, cùng góp phần đưa công ty ngày càng phát triển hơn.
YếnTTM – FDC
Trích “Sử ký FPT 20 năm”.