Kính tặng người có nhiều “nhất”
Ai già nhất, béo nhất, xấu giai nhất mà lại được chị em FSoft tìm kiếm nhiều nhất? Chẳng ai khác, chính là anh, Hùng râu.
Nếu có ai đó phải bước vào thang máy lên tầng 6 HITC vào lúc 8h sáng chắc sẽ có cơ may gặp một bác trạc ngoại ngũ tuần, mái tóc hoa râm, béo ụch ịch, lầm lũi suy tư như đang tự hỏi tại sao sáng nay bà xã lại không cho mình ăn sáng!
Thoạt nhìn anh, người ta sẽ không biết gọi anh thế nào cho phải? Bằng ông thì hơi quá, vì con gái anh còn đang học tiểu học, gọi bằng bác thì trong cái công ty này chẳng thấy ai gọi nhau bằng cô dì chú bác bao giờ. Người ta truyền tai nhau cái tên giản dị – Hùng râu, chỉ đơn giản vì ngày ấy râu anh quá rậm rì.
Có một thời Hùng râu khinh đời không thèm yêu ai, làm khổ tâm bao em gái phải ngày đêm tơ tưởng. “Hùng râu yêu ai?”, câu hỏi đốt cháy lòng cả FPT những năm 90 của thế kỷ 21. người ta phải tìm cách se duyên cho anh khi thấy anh đã bước vào cái tuổi tứ tuần, nếu không một lúc nào đó sự mất cân bằng tự nhiên có thể sẽ hủy hoại một tài năng kiệt xuất, ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự sống còn của cả tập đoàn. Cũng may mỹ nhân kế đã thành công, cứu FPT thoát khỏi thời kỳ khủng hoảng chưa từng thấy. Dẫu vẫn biết rằng việc anh từ bỏ quãng đời trai tơ đã khiến bao kẻ độc thân độc mồm độc miệng tiếc thương khôn xiết. Mà đến như tôi, tuy đã có chồng, khi đọc lại điếu văn dành cho anh ngày hôm đó vẫn không nén nổi ngậm ngùi! Cũng từ đây, 2/10/1995, anh không còn râu nữa.
Nếu ai đến công ty sớm, thì còn được nhìn thấy người cán bộ lão thành cách mạng đó bước vào căn phòng 6m2 dành cho Vice Director. nếu không sẽ chẳng biết trong căn phòng đóng im ỉm suốt ngày ấy có ai, đang làm gì. Đúng là chẳng thể biết con người xuất quỷ nhập thần đó làm những gì và ở những đâu trong công ty này. Chỉ khổ cho mấy em thư ký xinh đẹp, những bông hoa tươi thắm nhất FSoft, từ tầng 1, tầng , tầng 6 môi son má phấn, nô nức hồ hởi cầm giấy tờ đến trước cửa phòng anh, rón rén gõ cửa, thấp thỏm đợi chờ.
Một phút trôi qua, 5 phút trôi qua, 10 phút trôi qua, không thấy có tiếng mời vào, đành dũng cảm mở cửa xông vào định liều mình như thể… trong đó chẳng có ai. Mà đúng là chẳng có ai cả, Hùng râu đã biến mất! Chữ ký ư? Hãy đợi đấy! Ông còn đang phải đốt nốt điếu thuốc thứ 10 trong cafeteria cái đã, chả là ở nhà bị bà xã và lũ con phong tỏa ghê quá. Xin tiền thưởng ư? Đợi đấy, ván cờ này mà ông bị thua mấy thằng oắt con thì chúng mày còn phải chờ dài cổ, mấy thằng ranh con liệu hồn, biết thân biết phận thì hãy nhường cho ông thắng ván này đi!
Truyền thuyết STCo kể nhiều về anh, tốt có, xấu có. Làm ăn thì chằng thiếu món gì, hết sấy quả khô, chế biến sữa, nổ bỏng, lại lao vào buôn bán máy tính, quản lý chất lượng chỉ vì chót ôm mối hận ngàn năm “người FPT chúng ta chẳng nên cúi đầu làm thuê cho Mỹ”. Tính cách thì hung hăng, ngỗ ngược, nào đánh bạc, ném người qua cửa sổ, nào chống lệnh cán bộ cấp cao. người ta tôn anh là một hiện tượng kỳ lạ trong 000 năm phải chăng cũng là vì thế?
Đôi khi lén nhìn trộm vào phòng anh, tôi thấy anh ngồi giam mình trong bóng tối, thẫn thờ nhìn vào vô định. Chắc anh đang nghĩ: sau CMMi thì sẽ phải bắt chúng nó làm thêm cái đếch gì chứ, không thì sắp lộn tùng phèo hết cả rồi!
(Tham khảo thêm thông tin về Hùng râu trong sách “Hùng râu, điểm sáng 000 năm”)
HanDTN – FSoft
Trích “Sử ký FPT 20 năm”.