CT162_Ngô Thị Thanh Trúc_12A2 THPT Bình Thạnh Đông_An Giang

17:53 08/05/2019

Tôi sẽ nhớ những nụ cười khi chúng tôi đi trên con đường riêng của mình, nhưng có rất nhiều điều mà chúng tôi học được và sẽ không bao giờ sợ hãi. Có một thế giới bên ngoài cánh cửa cuộc đời và nhiều điều trên con đường cuộc sống.

Còn nhớ ba năm trước, mình đã vui đến mức nào khi đỗ vào trường. Cảm giác lần đầu tiên đứng trước cổng trường này là hồi hộp, là mong chờ. Còn giờ đây, chỉ có sự luyến tiếc, ngỡ ngàng. Cái cảm giác cứ thấy nghẹn nghẹn mà khó diễn tả thành lời.

Chỉ còn hôm nay nữa được đến trường gặp thầy, gặp bạn và mặc trên người tà áo dài trắng, chiếc áo đồng phục có in logo của trường. Tôi nhớ lại những ngày đầu đến trường của năm lớp 10, được mặc chiếc áo dài trắng đi học, tôi cảm thấy thích vô cùng giống như mình đã thành một thiếu nữ rồi thì phải.

Thời gian 3 năm thấm thoát trôi qua, tôi trở nên chán cái áo dài mà tôi đã từng có khoảng thời gian rất thích nó khi nào cũng chả biết. Cho đến khi những ngày cuối cùng của năm học cuối cấp gần kề, tôi lại chợt thấy mình trân trọng nó hơn, cảm giác sợ một điều gì đó, sợ rằng mình sẽ không còn được mặc áo dài đi học mỗi ngày nữa. Có lẽ tôi đã trưởng thành hơn, từng bước đi lại những nơi quen thuộc, kỷ niệm ùa về như thước phim tua nhanh, dào dạt cảm xúc.

Đăng Kí học Fpoly 2023

Bình Luận