CT181_Trương Nguyên Khôi_THPT Cái Nước_Cà Mau

18:47 27/05/2018

9 tháng cuối cấp không đủ dài mà cũng không quá ngắn, đôi lần trong thao thiết nhớ thương ta cào cấu kí ức để sống dậy những cảm xúc thưở “ngày hai bữa cắp sách đến trường”.

Từng thước phim quay chậm như hiển hiện trước mắt từng ngóc ngách, từng hơi thở nồng nàn, từng tiếng cười giòn tan của những ngày tựu trường.

Nhắm mắt quay về chốn ấy, thì ra kỉ niệm vẫn còn rất trinh nguyên, vẹn tròn như chưa hề sứt mẻ trước dòng đời tàn nhẫn.

Có lẽ, người ta nói đúng, kỉ niệm sẽ không là gì nếu lòng người vội xóa nhòa nhưng sẽ là tất cả nếu ta gìn giữ từ tận thẳm sâu đáy tim.

Nơi ấy là ngày ta ‘học đến quên thời gian’ để có thể chạm tay đến cánh cổng đại học. Tiếng giảng bài ấm áp, trầm bổng của những giờ văn say mê hồn ta, là tiếng thước kẻ ran ran trên bảng của thầy dạy toán kẻ từng đường thẳng. Đó là những định luật khô cằn của môn lý “khó nhằn”, những kí hiệu dài ngoằng một thời khiến ta khó chịu của hóa học. Nơi vang lên hào sảng một thời ‘hoa máu’ của dân tộc anh hùng, là những phút giây ‘du lịch’ vòng quanh thế giới của môn địa. Những kí ức ấy làm sao có thể vội vàng quên lãng đi?

Những lá thư chưa kịp gửi thì giây phút chia tay cũng đến bất chợt, bao tiếc nuối vì tình yêu e lệ cất giấu nơi khóe mi cong của cô bạn cùng lớp chưa kịp ngỏ lời.

Thanh xuân vườn trường là nơi chất chứa ánh nhìn tha thiết, tiếng cười tan trong nắng, là nước mắt hoen màu thay cho câu tạm biệt của lũ bạn cùng lớp.

Đăng Kí học Fpoly 2024

44 bình luận trong “CT181_Trương Nguyên Khôi_THPT Cái Nước_Cà Mau

Bình Luận