Bâng khuân, bồi hồi,
Tôi cố gắng nhìn những nét mặt thân quen,
Những ánh mắt , nụ cười và tiếng nói.
Sợ một ngày tôi chẳng thể nhớ ra,
Nên kĩ niệm tôi ghi vào lưu bút,
Những khung hình tôi nén để lên drive.
Nhưng bạn hỡi, có những điều quan trọng,
Phương trời nào mình vẫn hướng đến nhau.
Rồi tôi sẽ lên đường đi học nữa,
Rồi phương trời tôi sẽ có niềm vui,
Rồi thêm nữa là những người bạn mới.
Nhưng quay về thì mình vẫn thân quen.
12 năm là cả một quãng đường,
Rồi mùa hạ năm cuối cùng cũng đến.
Tôi không muốn nhưng nó là tất yếu
Hợp rồi tan nhưng chẳng phải chia lìa.
Bạn nên nhớ, tôi vẫn vậy và các bạn vẫn vậy,
Rồi chúng mình chắc chắn gặp lại nhau.