Thấm thoát cũng đã tháng 6, chợt thấy cánh phượng đỏ thắm theo cơn gió khẽ lay mà rơi bên thềm, tôi giật mình thầm hỏi: “tháng Sáu về rồi đấy ư?” Bên ngoài ô cửa ve đã kêu vang cả một góc trời, thôi thì cho tôi xin một ngày hôm nay để quay về và sống lại những năm tháng hồn nhiên nhé!
Nói làm sao cho hết những vui buồn, gói làm sao cho hết những kỉ niệm đẹp trên đôi dòng chữ. Nhớ trường, nhớ lớp, nhớ những tiết Hóa khó nhằn, những tiết Văn ngáp dài ngáp ngắn, rồi cả những tiết Anh Văn tha hồ nghịch ngợm đều đua nhau ùa về trong tâm trí tôi ngay lúc này. Nhớ từng đứa bạn thân yêu đã một thời gắn bó.
Nhớ những giờ chơi bạn với tôi chia nhau chút đồ hàng. Làm sao tôi quên được ngày chia tay, bạn với tôi ôm chặt lấy nhau với đôi dòng lệ chực chào nơi khóe mắt, vẫn không quên hẹn nhau khi thành công sẽ quay về.Vậy mà đã bao mùa phượng nở, bao mùa ve kêu mà những đứa bạn của tôi ơi, Đã bao nhiêu tháng Sáu về.