Tôi đã từng không tin vào câu nói mà các thầy cô vẫn hay nói với chúng tôi: “3 năm cấp 3 thật sự rất ngắn”. Người ta thường nói rằng xin hãy giữ lấy những điều quý giá nhất mà bạn đang có, nhưng có lẽ rất ít người làm được như vậy, ít nhất là không phải chúng tôi.
Quãng thời gian cấp 3 là quãng thời gian vô cùng tươi đẹp, nhưng lại rất nhanh trôi qua. Chỉ cần một tiếng trống báo hiệu hết giờ làm bài vào một ngày ngẫu nhiên của tháng 6, đã thành công khép lại tất cả những kỷ niệm mà chúng tôi vun đắp cùng nhau bao lâu.
Tôi không biết phải làm thế nào để có thể quay lại khoảng thời gian ấy, cái thời mà vô lo, vô nghĩ, chỉ cần cắp sách đến trường, việc duy nhất cần làm là học và chơi. Mỗi ngày được gặp thầy cô, bạn bè, cùng nhau cười đùa, cùng nhau khóc, cùng nhau tạo nên những kỷ niệm tươi sáng khó phai.
Chúng tôi đã từng vui như thế. Nhưng, tôi lại không trân trọng. Cứ nghĩ 3 năm cấp 3 rất dài, tận 3 năm lận mà, và cứ vậy mà để thời gian trôi tuột đi. Khi quay đầu lại nhìn, khi phát hiện ra thì ngày mai sẽ phải tốt nghiệp rồi.