Tháng 5 tháng của tiếng ve sầu ngân nga tháng của màu phượng đỏ nhuộm rực một góc trời và cũng là tháng ta bồi hồi nhìn lại những người bạn bên cạnh sắp sửa nghẹn ngào nói lời chia tay. Có lẽ khi ve kêu phượng nở, bất kì ai là học sinh cũng sẽ đều rất háo hức vì một mùa hè nữa lại tới nhưng với chúng tôi – những anh chị 12 sắp sửa ra trường lại mang một tâm trạng nặng nề đến lạ.
Không phải tự dưng nơi góc sân trường quen thuộc nay nhìn lại thấy xao xuyến trong lòng cũng không phải tự dưng lại thấy thích bước đi trên lối hành lang cũ kĩ đến lớp, tất cả là vì không bao lâu nữa nơi góc sân ấy sẽ không còn tiếng cười đùa của 31 thành viên lớp tôi, là cũng vì không bao lâu nữa nơi lối đi ấy người bước đi cũng không phải là chúng tôi. Không ai muốn chấp nhận một sự thật phũ phàng rằng thanh xuân đang vội vã đi qua, và ta không thể níu giữ bất kì điều gì ngoài tình bạn và những kỉ niệm đẹp đẽ.
Rồi ai cũng sẽ có con đường riêng cho bản thân mình, ắt hẳn sau ngày chia tay sẽ không bao giờ gặp lại đầy đủ những gương mặt ngày ấy gọi nhau tiếng mày tao thân thuộc, cùng nhau trải qua bao chuyện vui buồn. Đã có rất nhiều chuyện chúng ta đã “cùng nhau” làm giờ duy chỉ việc cùng nhau nhớ mãi những năm tháng cấp 3 êm đềm – nơi đã cất giữ một phần tuổi trẻ đầy nhiệt huyết của chúng ta.
Rồi cũng sẽ qua thôi những giờ học ngán ngẩm thay nhau nhìn đồng hồ mong thời gian qua mau, rồi những lần “giúp đỡ” nhau làm bài kiểm tra cũng sẽ trở thành kí ức. Tất cả đều sẽ gác lại trong tim mỗi người, đều sẽ trở thành một hồi ức đẹp đẽ mỗi khi nhớ đến. Và quan trọng là sẽ trở thành điều thôi thúc ta gác lại mọi chuyện cùng nhau họp mặt nhắc lại một thời thanh xuân rực cháy năm nào…
Vân chân ngắn xinh nhất nhé <3
Yêu Vân :*
Minh ú
❤️
Awesome =))