CT95_Đỗ Anh Thư_THPT Nguyễn Bỉnh Khiêm_An Giang

16:19 18/05/2018
Những cánh phượng rơi tràn trên sân trường, nghĩ hè đã đến. Lòng mỗi học sinh đã bắt đầu rạo rực. Nhưng hè này là hè cuối đối với mỗi học sinh 12 chúng tôi. Thời gian trôi qua như dòng thác mạnh dội tạc vào tâm hồn ngây thơ sẵn sàng bước vào thế giới mới. Bạn bè bên nhau còn được là bao ngày. Đối với đời học sinh, giây phút này đây là giây phút bâng khâng và bối gối nhất. Rồi mai này còn đâu tiếng cười của lũ bạn khi thấy nhau ngã, còn đâu tiếng gọi trả bài và chẳng còn giây phút mong chờ giáo viên chủ nhiệm năm sau nữa. Ngôi trường vẫn ở đó, thầy cô vẫn nơi này, kỉ niệm vẫn in sâu mà người ngồi trong chiếc bàn gỗ và nhìn bảng đen ấy sẽ không còn là chúng tôi. Chúng tôi tin chắc rằng, sau này những tấm ảnh dưới đây sẽ làm cho chúng tôi rơi nước mắt. Thế giới ngoài kia siết bao con người nhưng người xuất hiện trong thanh xuân của chúng tôi chỉ có trong B10. Cảm ơn B10, cảm ơn thời gian, cảm ơn số phận đã gắn kết những người dưng chúng tôi. Chúng tôi là gia đình, không phải từng là gia đình mà sẽ mãi là gia đình. B10 ơi !
Chẳng còn bao ngày như hôm nay
Ngày mai, mỗi đứa một phương trời
Như cánh én bay vào vùng trời lạ
B10 à! Hãy mãi nhớ về nhau.

Đăng Kí học Fpoly 2024

Bình Luận