Một ngày hè của tháng Năm, nắng gắt gỏng trên những đôi vai mệt rũ của đám học trò chúng tớ.
Mùa hạ, mùa chia ly. Mùa thi, mùa tạm biệt. Mùa xa là mùa cuối là mùa thương…Phải, mùa thu năm sau, chẳng còn hình bóng chúng tớ ở ngôi trường này . Chúng tớ đứa nào cũng muốn trưởng thành thật mau, được đi đây đi đó, nhưng chẳng muốn xa nhau nhanh như vậy đâu. Chúng tớ muốn níu kéo cho ngày hạ khỏi trôi qua, nhưng chẳng cản nổi sức chạy của thời gian, để rồi đứng giữa sân trường, nhìn bạn bè lần lượt rời xa, có buồn, cũng không kịp nữa.
Kí ức của năm xưa cũ này luôn là kí ức đậm sâu nhất mà chúng tớ đem đặt lại trong tim mình. Dấu vết tuổi trẻ năm ấy còn hằn sâu trên từng trang viết, in hằn trên từng ánh mắt, nụ cười hồn nhiên năm 18 tuổi của chúng ta.
Cứ ngỡ bắt con ve sầu năm đó, mùa hạ sẽ chẳng bao giờ vô tâm cuốn theo vùng trời thương nhớ của năm tháng cấp ba. Mai xa rồi, chúng mình có nhớ nhau không? Mai chia ly rồi, chân tâm này có nguyện một đời lưu giữ…
Thời gian không kể chuyện lòng người từng sâu sắc thế nào, chỉ vô tình mang kí ức đẹp đẽ về năm tháng ấy ném vào trong hai từ ”hoài niệm”, để trong một góc thanh xuân mơ hồ nào đó tớ còn nhớ mình từng vì một thời mà xuôi ngược ra sao. Năm tháng đi qua không ai có thể thu hồi, cả tuổi trẻ của tớ và thanh xuân của chúng mình rồi đây cũng đành để lặng chìm như cơn mộng đẹp, mà trong giấc mộng ấy chúng ta bên nhau thật dài lâu <3
Người ta thường hẹn nhau vào mùa hoa nở, vậy chúng ta có thể gặp nhau ở mùa phượng năm sau hay không..
Post Views: 0