DN228_Trần Quốc Tuấn_THPT Vĩnh Linh_Quảng Trị

16:19 04/06/2018

Có bao giờ bạn cảm thấy mùa hè, mùa của sự chia tay đã đến
Bạn à !
Đừng mãi bận bịu với những bài vở cuối cấp và ôn thi đại học mà quên mất rằng rồi đây những kỉ niệm của tuổi học trò sẽ ko còn nữa, xa thật rồi thời học sinh đùa nghịch, vui cười hồn nhiên, giận hờn vu vơ, xa thật rồi cái thời cấp 3 đầy thơ mộng đó.
Đừng để rồi khi nhìn lại mới biết rằng đã xa mãi…
Đừng để đến một ngày bất chợt nhìn những hàng cây xanh ngát, những chiếc ghế đá nhạt dần màu thời gian, những bông phượng đỏ rực trong cái nắng của mùa hè mới nhận ra rằng :
Mùa chia tay đã đến
Đến khi đó ta sẽ nhớ… nhớ những ngày mệt mỏi chui ra khỏi chiếc chăn ấm vào mùa đông, nhớ những buổi đạp xe lóc cóc chạy về nhà giữa cái trưa nóng nực,nhớ những lần đuổi nhau đánh nhau khắp sân trường,nhớ những lần không học bài bị thầy cô cho đứng góc lớp,nhớ tiếng í éo gọi nhau trong giờ kiểm tra nào là : mày đề mấy , t mượn cái bút, con chó m k nhắc t à
Rồi cả hội tam hoàng góc lớp : Hết ăn quà vặt trong giờ Văn lại hát hò í ới chả còn để í tới ai, điện thoại thì bấm xoành xoạch….nhớ những lần lớp mất đồ mất tiền mất máy tính,mất điện thoại cả lớp lại toán loạn lên tìm nhưng chẳng khi nào tìm thấy đc đành thôi.

Và cũng có một ngày ta nhận ra sân trường sao thênh thang quá đỗi….


Bạn!
Có vui ko? khi ta sắp ra trường, kết thúc 12 năm học với biết bao kỷ niệm
Có vui ko khi ko còn đc nghe tiếng cười giòn tan của thằng bạn cùng bàn, ko đc cùng nhau chạy thật nhanh khi cô Đào với lớp trực tuần bắt hay ko còn đc ôm bụng cười khi thấy cảnh thằng bạn bị mấy “cô gái ” đuổi chạy khắp sân trường.
Không còn được thay nhau giả chữ kí phụ huynh mỗi khi lớp có đứa nghỉ
Không còn những lần trốn học đi chơi
Không được làm báo thức cho Việt vào mỗi sang nữa
Không được khóc nhè làm nũng Hà xoăn với Tùng b
Không được đi bắt mấy ông tướng hút thuốc về lớp nữa
Không còn những lần đi chơi cùng A7,A3 cũ và A8 cũ nữa.

Và, có vui hay ko khi tất cả những thứ ấy rồi sẽ trở thành kỷ niệm

Sắp chia tay rồi, nhận ra ta còn nợ một ánh mắt, một nụ cười, một lời cảm ơn, cả một chút quan tâm dành cho ai đó nữa, để đến hôm nay triệu lời xin lỗi bỗng ùa về

Phải chi thời gian có thể dừng lại, 1 lần thôi để ta biết trân trọng khoảng khắc này

Phải chi, thời gian có thể quay ngược lại để ta có thể hết hình với bạn bè

Thời gian ơi, làm ơn đừng hối hả nữa !

Ngày chia tay k còn xa nữa mỗi đứa một nơi, hòa mình vào sự tấp nập của dòng đời

Ngày chia tay sẽ chẳng còn có dịp gặp lại đầy đủ các thành viên của lớp, sẽ chẳng bao giờ có lại cái không khí của phòng học những buổi đến trường, của những buổi đi chơi ngày xưa, tất cả sẽ đi sâu vào dĩ vãng
12 năm, niềm vui nỗi buồn
Đọng lại, trên khóe mắt…cay cay…!!
12 năm học, 12 bước đi trong cuộc đời một học sinh và có lẽ những bước đi cuối cùng nặng nề nhất, khó khăn nhất, con người dễ chùn bước vì tiếc nuối, bâng khuâng.


12! Cũng là lúc phải nói lời cảm ơn và xin lỗi đến những người bạn của mình
Cảm ơn nhé tất cả những người bạn mà t yêu quý ! ♥
Cảm ơn nhé vì đã là bạn của t :’x
Sắp xa rồi Dương Tự Minh thân yêu.
12 ơi cùng nhau cố gắng nhé !

Đăng Kí học Fpoly 2024

Bình Luận