12 năm ,là 5 năm cấp 1 vô lo, vô nghĩ bình dị, là 4 năm cấp 2 ngỗ nghịch đến điên cuồng và kết thúc với 3 năm cấp 3 vội vàng đầy tiếc nuối. Bữa tiệc nào mà không tàn không đến phút chia ly. Bánh xe thời gian cứ lặng lẽ quay đều không vì ai mà chờ đợi không vì ai mà ngưng bánh . Dù muốn hay không thì ta cũng phải nói lời tạm biệt với nhau. Dường như mới đây thôi, hạnh phúc vỡ òa khi chúng ta bước vào cánh cổng này trở thành những học sinh của trường THPT Hương Vinh thành viên của lớp 10B3. Vậy mà thấm thoát đã 3 năm rồi chúng ta đã trưởng thành. Chúng ta của năm 18 tuổi đầy ước mơ và khát vọng và cũng phải sắp nói lời chia tay với cái tuổi 18 ấy .
Nhớ ngày nào còn hồ hởi kiếm tìm tên mình trong danh sách lớp ngày nhập học và rồi định mệnh sắp đặt đưa chúng ta từ 42 con người chưa hề quen biết lại cùng gắn bó trong một mái nhà B3 với bảng tên , phấn trắng , hàng ghế sân trường từ đó. 42 con người , 42 tính cách khác nhau, chúng tôi của những năm tháng tuổi trẻ ngỗ nghịch bốc đồng không tránh khỏi những lần cãi vã . Nhưng thời gian đã đem chúng tôi gắn kết lại với nhau từng ngày xây dựng nên một tập thể biết yêu thương nhau . Đến giờ phút này chúng tôi có thể tự hào mà nói răng ‘’12B3 là tuyệt vời nhất!‘’.
Đón mùa phượng thứ 12 trong đời học trò với những âm thanh với nhưng tâm trạng lẫn lộn vui buồn nhớ nhung , nuối tiếc …. Bởi đây là mùa phượng cuối cùng của đời học sinh và lời tạm biệt này cũng không giống như những lần trước . Tạm biệt để rồi mai này mỗi đưa một nơi tự tin bước đi trên con đường đời ngoài kia từ nhưng hành trang mà ta góp nhặt được từ thầy cô bạn bè dưới mái trường cấp 3 này . Nhớ lắm những buổi sáng vội vã đến trường , những tiết học căng thẳng , những lần lớp bày trò quậy phá và rồi chẳng còn nghe những câu hỏi quen thuộc ‘’ Hết giờ chưa bây’’, ‘’ Mày ăn sáng chưa có mua không cho tau ké với”, “ Cho tau tờ giấy kiểm tra nào”… giờ đây chỉ còn là những kỉ niệm.
Ngày mai nắng vẫn vàng, vẫn hàng ghế đá sân trường hay dãy hành lang lớp học và thầy cô vẫn ở đó chỉ có bạn và tôi là mãi xa nơi này. Tháng 6 này thôi chúng ta sẽ không còn cùng nhau đi trên con đường ấy. Cấp 3 không phải là quãng thời gian quá dài hay quá ngắn nhưng đủ để ta lưu giữu những kỉ niệm đẹp đẽ của một thời học sinh- một thời đã từng gắn bó đến đẹp lạ thường.
Hạnh phúc nhé 12B3.!