Thanh xuân là những mơ hồ như thế đấy. Ai không có đôi lần lạc đường, lạc đi những cảm xúc của tuổi trẻ để đến lúc nhìn lại đã vuột mất khỏi tầm tay. Giờ đây nhìn lại chỉ còn sân trường vắng lặng, tiếng trống không còn vang lên giục giã, không còn những ngày cùng chúng bạn đến lớp, những ngày ôn thi vất vả để chuẩn bị cho tương lai.
Và cũng không còn những tiếng cười đùa rộn rã, những lần pha trò trêu chọc nhau, không còn những thứ tình cảm ngây ngô, trong sáng thuở ban đầu, thích người ta mà không dám nói, để đến bây giờ chỉ còn lại sự nuối tiếc.