Thanh xuân năm ấy chúng ta đã gặp nhau. Khoảng thời gian bên nhau không quá dài cũng chẳng quá ngắn, tình bạn 2 năm đủ để chúng ta khắc cốt ghi tâm.
Lần đầu tiên gặp gỡ, ai nấy đều xa lạ , chẳng ai dám bắt chuyện với nhau. Nhưng dần dần cái danh hiệu ” bạn cùng lớp ” đã khiến cho chúng ta trở nên thân thiết. Chúng ta đã cùng nhau trải qua những năm tháng thanh xuân rực rỡ. Cùng đi qua bao vui buồn, cùng trải qua bao thắng bại.
Đến giờ phút này, giờ phút chuẩn bị chia xa. Mùa thi đã ngập tràn khắp nơi, tiếng ve đã văng vẳng khắp sân trường, mùa hạ đến rồi! Bầu trời của mùa hạ trong xanh như tâm hồn phơi phới của tuổi 18. Tia nắng của mùa hạ lan tỏa khắp muôn nơi như chính ước mơ của chúng ta vậy. Một thời áo trắng mơ mộng hồn nhiên, là những giờ học căng thẳng, là những giờ ra chơi đầy ắp tiếng cười, là những lần giận nhau chẳng giận nổi 5 phút , là những lần cả lớp cùng nhau hò hét khi nghe tin không có giáo viên…