Nhớ ngày đầu gặp nhau còn ngại ngùng chào hỏi vậy mà thời gian thắm thoát trôi qua . Chúng tôi đã cùng nhau gắng bó trãi qua những vui buồn trong ba năm học . Có người đã từng nói kỉ niệm thời học sinh cuối cấp là những ký ức khó quên nhất của đời người . Với chúng tôi những ký ức đó là những lần cùng nhau cúp học , cùng nhau ăn vụng trong lớp mà không bị giáo viên phát hiện hay những lần trêu chọc nhau ghép đôi trong lớp ,….. ngồi nhớ lại thật sự tôi phải phì cười vì những điều đó . Nhưng rồi tôi chợt nhận ra khoảng thời gian mà chúng tôi còn được ở bên nhau không còn là bao nữa . Trong lòng cảm thấy có gì đó tiếc nuối cái tuổi học trò vô lo vô nghĩ . Tôi ước có thể như Tố Hưu buộc lấy thời gian để chúng tôi sẽ ở mãi bên nhau thêm lâu hơn tạo lên nhiều hơn nữa những kỉ niệm tuyệt vời . (Sau này nếu mỗi đứa một nơi chúng mày đừng bao giờ quên nhau nhé , hãy nhớ mãi những hình ảnh ấy để vào một ngày nào đó gặp lại ngồi xuống rồi kể cho nhau nghe nhé chúng mày.)