HN148_Nguyễn Ngọc Anh_12A7 THPT Nông Cống I_Thanh Hóa

11:59 07/05/2019

Cuộc đời học sinh trong 12 năm học phải trải qua 3 cuộc chia tay: cấp 1, cấp 2 và cấp 3. Những gì còn lại ở những năm tháng học cấp 1, cấp 2 thuộc về kí ức tuổi thơ, đó là những mảnh kí ức và cảm xúc vụn vặt của những cô bé, cậu bé vẫn còn vô cùng non nớt. Nhưng khi lên đến cấp 3, ngưỡng tuổi của những người đang dần trưởng thành, mọi khoảnh khắc và cảm xúc đều bộc lộ một cách rõ nét hơn. Ở bên nhau vui vẻ bao nhiêu, khi xa rồi càng thấy trống trải và hụt hẫng bấy nhiêu. Điều đáng tiếc nhất là, những người ở bên ta thời thanh xuân này, qua thời gian có thể sẽ không còn gặp lại được nữa.Thanh Xuân của chúng ta ở lại nơi này 12A7- THPT Nông Cống I.

Người ta đã vẽ nên rằng tình cảm học trò là thứ tình cảm đẹp nhất và đáng trân trọng nhất của cuộc đời mỗi người. Rằng ai đã trải qua thì sẽ không thể nào quên được, ai chưa trải qua thì đó là một trải nghiệm ngây ngô tuyệt vời nhất, và rằng nếu có ai đã bỏ lỡ nó, thì đấy là một trong những điều nuối tiếc nhất. Những rung cảm sau này của tình yêu khi trưởng thành không bao giờ có thể giống với tình cảm thời áo trắng này được nữa.

Những ngày cuối luôn là những ngày mà những đứa ghét nhau đến mấy cũng thấy nhau tự dưng… đáng yêu, là những ngày mà một lớp dù có bao nhiêu bè nhóm cũng thấy chẳng còn mấy thời gian mà “chia nhau ra” nữa, hãy cứ là một tập thể, hãy cứ là một lớp như chúng mình đã luôn từng. Đó là những ngày, mà bỗng thấy chuyện ngày xưa chúng mình cãi nhau, giận nhau rồi nghỉ chơi với nhau thật sự chẳng đáng. Giá mà chúng mình biết rộng lòng nói lời xin lỗi để hiểu nhau sớm hơn.

Ngày chia tay ấy, cuối cùng sắp  đến thật rồi. Khi tiếng trống trường cuối cùng được rung lên, một người bạn đại diện cho Khối 12 đứng trên sân khấu kia đang thay chúng tôi nói lời chia tay và lời hứa về một kì thi cử thành công. Bạn ấy khóc, chúng tôi đứng phía dưới cũng đang… ôm nhau khóc. Giọt nước mắt của cả thầy cô và trò hòa lẫn với nụ cười, chẳng biết phải nói gì, chúng tôi im lặng và ôm nhau thật chặt.

Trang kết của một chương tuổi trẻ đã khép lại, tất cả những kỉ niệm ngày hôm nay sẽ thuộc về quá khứ. Bầu trời của chúng ta ở những năm cuối cấp là khoảng sân rộng lớn rợp bóng cây, là lớp học như ngôi nhà thứ hai, là tiếng chuông tiếng trống reo bên tai hàng ngày, là tiếng nói của thầy cô, là tiếng cười đùa của bạn và tôi… thôi thì hôm nay xin được phép khép lại. Rồi chúng ta sẽ lại tìm thấy cho mình những khoảng trời mới. Thời khắc trôi qua, có bao nhiêu nuối tiếc cũng chẳng thể quay lại được nữa rồi. Tôi, bạn và đoạn thanh xuân này, dù có thế nào cũng đã để lại cho nhau những kỉ niệm tươi đẹp nhất… 12A7 nhé!!!

Đăng Kí học Fpoly 2023

Bình Luận