HN24_Trịnh Hiệp_THPT Bố Hạ_Bắc Giang

9:23 02/05/2018

Thầy cô không hề gạt chúng ta ba năm cấp 3 thực sự qua rất nhanh.Khoảng thời gian 3 năm không phải quá dài , nhưng cũng không quá ngắn,3 năm đủ để chúng ta-những người con lớp 12a3 của Trường Trung Học Phổ Thông Bố Hạ không thể quên được những kỉ niệm gắn bó bên nhau.

Thước phim của hồi ức cấp 3 bỗng ùa về trong tôi và bạn.Từ ngày đầu còn ngại ngùng bỡ ngỡ xưng “cậu cậu tớ tớ” nhưng chỉ khoảng 2 tuần sau đã là “mày-tao”:)).

Nhớ những lúc đi học muộn là đứng góc lớp,những lúc ngủ gật trong những trong lớp vì những bài giảng dài,vui mừng thấy mẹ trên khuôn mặt khi được nghỉ học đột xuất,…Nhất là lúc chuẩn bị cho ngày cắm trại của huyện mọi người đều làm việc để cho kịp,chắc hẳn là các vẫn nhớ chứ.Rồi mùa hè đã đến chúng ta lại náo nức quần quần áo áo cho ngày chụp ảnh kỉ yếu cuối cấp và lại lặng thinh nghe tâm sự của nhau về chặng đường đã qua.

Bạn có nhớ không,những người thầy người cô mến yêu,dìu dắt ta nên người:thầy Trường-một GVCN nghiêm khắc luôn ân cần quan tâm đến những người con của mình ;thầy Mai-một thầy giáo rất vui tính, thầy thường kể cho chúng em nghe về các câu chuyện mà trước nay không hề biết đến;cô Liên-một người luôn tâm đắc với nghề,mỗi khi dạy nụ cười tươi tắn rặng rỡ lại lôi cuốn bọn em vào bài học một cách lạ kì;cô Hồng-là một giáo viên trẻ cô mang lại một luồng gió mới cho chúng em mặc dù chỉ là 1 năm nhưng cô để lại cho chúng em một ấn tượng sâu sắc không thể quên.Nhưng học sinh thì vẫn là học sinh ,những đứa học trò dại dột không ít lần làm thầy cô phiền lòng.Chúng em cúi đầu xin thầy cô tha thứ và tận đáy lòng bọn em xin gửi lời tri ân sâu sắc đến những người lái đò đã chắp cánh ước mơ và cho chúng em một hành trang khi bước vào đời.

“3 năm tưởng chừng như thoáng qua trước mắt,quả thật thời gian không đợi chờ bất cứ ai.”Bạn và tôi đã không ít lần thủ thỉ với nhau câu đó.Nhưng biết làm sao khi chúng ta không thể”tắt nắng đi”,không thể “buộc gió lại”để chế ngự thời gian.Biết làm sao khi chúng ta cũng phải trưởng thành , dù yêu cháy bỏng cũng không thể sống mãi với thời áo trắng.

“Hứa nhé mai này có đi đâu,dù có làm gì,dù vui hay buồn,hãy nhìn lên bầu trời,cùng nhau mỉm cười và nhớ đến nhau nhé.”

Cám ơn tất cả các bạn các thầy các cô!

Đăng Kí học Fpoly 2024

Bình Luận