Các bạn 12A5 của tôi ơi . Ba năm chúng ta đã gắn bó với nhau nó là quãng đường không qua dài nhưng biết bao kỉ niệm vui buồn . Giờ cũng không còn là nhiều thời gian còn được ngồi với nhau , vui đùa trong những giờ ra chơi , những tiếng ì ầm trong giờ học .
Lớp chúng ta là lớp gọi là cá biệt của trường , lớp luôn luôn thứ cuối , nhưng điều ấy không nói lên được tình cảm của chúng ta đối với nhau. Giờ cũng đến lúc chúng ta phải rời xa mái trường cấp 3 này rồi . Tạm biệt mái trường – Tạm biệt thầy cô cùng với những tiết học luôn làm thầy cô bực tức .Tạm biệt Cô chủ nhiệm : xinh gái đáng yêu luôn theo dẫn chúng tôi đến hết cấp 3 với bao vui cười những dịp picnic không thể nào quên được .
Nhưng quá khứ hãy nhìn lại những quãng đường chúng ta đã bên nhau , thời gian trôi đi phủ những lớp sương mù xoa mờ những quá khứ ấy , tưởng trừng đã phai nhoà . Nhưng với những điều ấy khiến chúng ta hồi lại những ký ức của thời học trò, nó nhưng oà về cảm xúc những hoà bão của thời học sinh , vấn vương đến tận cùng .Chúng ta luôn nghĩ rằng mình có thời gian, nhưng thật ra 3 năm nghe có vẻ thật dài, nhưng chớp mắt một cái – mình lại đứng ở cái vạch cuối của cuộc hành trình này rồi.
Ai cũng nghĩ rằng mình còn đầy cơ hội để đi chơi với nhau, để làm cái này cái kia với nhau, thế rồi đến bây giờ mới nhận ra: Bao nhiêu cơ hội, bao nhiêu hoạt động cũng chẳng thể đủ để chúng mình thấy trọn vẹn kỷ niệm bên nhau rồi.Hình ảnh lớp học sẽ in sâu vào kí ức tuổi học trò trong lòng của mỗi người. Dù mai này có rời xa mái trường, xa ngôi nhà nhỏ chúng vẫn sẽ luôn nhớ về nó .