HN72_Tạ Linh Anh_12A2 THPTCẩm Phả_Quảng Ninh

17:55 24/04/2019

Vẫn nhớ thời chuyện mái trường

Trăm trò nghịch dại… Ấy mà thương

Vào nhìn lớp lại nhanh chân bước

Đến điểm danh xong nhẹ gót chuồn

Buổi thực hành thì tâm phấn khởi

Hôm thi cử bỗng mặt u buồn

Bao năm cũng đã già thêm tuổi

Vẫn nhớ chuyện xưa chuyện mái trường

Thật vậy, khi nhắc đến tuổi thanh xuân tươi đẹp, bất cứ ai trong chúng ta đều nhớ ngay đến những năm tháng trung học, đặc biệt là năm học lớp 12 – năm học cuối cấp: năm của tuổi 17 – 18 mộng mơ, là năm của tuổi học trò đầy lưu luyến, của những rung động đầu đời xao xuyến, của tình bạn thiết tha. Giờ đây đã trả thành một sinh viên nhưng khi nhắc lại quãng thời gian của thời bồng bột ấy thì khó có thể quên được.

 

Khoảng khắc bỡ ngỡ, bơ vơ khi lần đấu đứng trên sân trường THPT rộng lớn mở ra trước mắt  – có gì đó sợ sệt, rụt rè nhưng đó chỉ là cảm giác ban đầu. Cộng với lần đấu bước vào lớp mới gặp những gương mặt mới làm cho cảm giác lạ lẫm tăng lên.Nhưng với sự chỉ dẫn của cô giáo chủ nhiệm thì mọi chuyện dường như lại dễ dàng với những đứa học trò lần đầu tiên bơ ngỡ bước vào cánh cổng THPT. Sự bỡ ngỡ ấy, ngây ngô ấy chính là bước tiền đề để sau này mọi người phải thốt lên rằng:

 “ Đúng là nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”.  Có lẽ rằng ít ai trong chúng ta  nhận ra rằng sự bỡ ngỡ lần đầu ấy giúp ta có thêm nhiều bạn bè hơn. Lần đầu ngồi học cùng với bạn mới đó chỉ là sự im lặng, những cử chỉ không nói thành lời làm cho các thầy cô phải thốt lên “ Các em ngoan quá”. Có lẽ đây là sự nhầm lẫn trầm trọng về ‘ hội phá hoại’ chúng tôi. Chỉ sau vài ngày im lặng chúng tôi đã có những tiếp xúc ban đầu và trở nên thân thiết hơn. Tuần học đầu, thứ hai qua đi với những trang điểm mười trong sổ đầu bài,  thì đến tuần học thứ ba những điểm mười ấy được thay thế bằng những lời nhân xét hết sức bá đạo của thầy cô: “ A cười trong giờ học, B ngủ trong lớp, C và D nghịch trong giờ,…” Vô vàn tội ác của chúng tôi bị thầy cô lật mặt.

 

Giờ đây khi nói về quãng thời gian học sinh không thể không nhắc tới những lần ăn vụng nhanh như cắt trong giờ học mà giáo viên không kịp trở tay của lũ học trò chúng tôi. Và bạn đã bao giờ phải chịu cảnh mặt úp vào xó lớp nghe giảng nghe giảng hay chưa?- nếu có thì xin chúc mừng bạn đã cso một thời học sinh thật dữ dội. Khi bạn chót quên không học bài cũ thì đừng lo gì cả bên dưới lớp lúc nào cũng sẽ có biệt đội nhắc bài nhắc bài cho bạn khi bạn cần. Tuy nhiên, cũng đã có lần không giải cứu được và được một điểm tập thể luôn. Thời học sinh của chúng tôi được biết đến với những trò nghịch ngợm vô số. Chỉ vì ngủ gật trong lớp mà khi thức dậy khuôn mặt sinh đẹp đã được trạm trổ, điêu khắc không khác gì Chí Phèo và Thị Nở. Hay loay hoay cả buổi tìm giày vì đã trót dại bỏ giày ra khỏi chân. Hay có một gói mỳ tôm Hảo Hảo bóc ra là một trung đoàn tay thò vào để nhón. Đó là những khoảng khắc tươi đẹp nhất của chúng tôi.

 

Ba năm THPT không phải là quá dài mà cũng không quá ngắn nhưng cũng đủ giúp chúng tôi có những kỷ niệm đẹp bên nhau…. nhưng điều gì cúng có giới hạn của nó khi chúng tôi phải nói lời tạm biệt nhau để bước vào cuộc đời của mỗi người. Mới ngày nào còn bỡ ngỡ thì nay đã phải chia xa. Những ký ức về tuổi bồng bột lớp 12 có lẽ chúng tôi sẽ không bao giờ quên được. Cho dù sau này chúng tôi ra sao thì kí ức 12 vẫn luôn đẹp nhất trong cuộc đời tôi.

Đăng Kí học Fpoly 2024

Bình Luận