TN172_Võ Đức Duy_12B4 THPT Buôn Ma Thuột_Đắk Lắk

21:26 09/05/2019

Tuổi học trò là một bản nhạc lãng mạn, nó đều có những nốt cao của niềm vui riêng của tuổi học trò, những trò quậy phá đủ kiểu và cạnh đó là những nốt trầm của áp lực học tập. Chúng ta luôn nghĩ rằng mình có thời gian, nhưng thật ra thời gian lại là thứ bông đùa nhất thế giới này. 3 năm nghe có vẻ thật dài, nhưng chớp mắt một cái – mình lại đứng ở cái vạch cuối của cuộc hành trình này rồi. Ai cũng nghĩ rằng mình còn đầy cơ hội để đi chơi với nhau, để làm cái này cái kia với nhau, thế rồi đến bây giờ mới nhận ra: Bao nhiêu cơ hội, bao nhiêu hoạt động cũng chẳng thể đủ để chúng mình thấy trọn vẹn kỷ niệm bên nhau rồi.Chúng ta luôn nuối tiếc vì những lời chưa nói.

Thời gian bên nhau rộng và dài như thế, mà chẳng đứa nào chịu nói ra, để đến bây giờ thì đã chẳng còn bao nhiêu thời gian ở bên nhau mà an ủi, mà hiểu thấu trái tim của nhau nữa. Những lời cảm ơn, những lời xin lỗi, lời tỏ bày những khúc mắc mang trong mình bấy lâu, những lời ấp ủ thật đơn giản để nói ra.Những ngày cuối luôn là những ngày mà những đứa ghét nhau đến mấy cũng thấy nhau tự dưng… đáng yêu, là những ngày mà một lớp dù có bao nhiêu bè nhóm cũng thấy chẳng còn mấy thời gian mà “chia nhau ra” nữa, hãy cứ là một tập thể, hãy cứ là một lớp như chúng mình đã luôn từng. Đó là những ngày, mà bỗng thấy chuyện ngày xưa chúng mình cãi nhau, giận nhau rồi nghỉ chơi với nhau thật sự chẳng đáng. Giá mà chúng mình biết rộng lòng nói lời xin lỗi để hiểu nhau sớm hơn…

Cuộc đời học sinh trong 12 năm học phải trải qua 3 cuộc chia tay: cấp 1, cấp 2 và cấp 3. Những gì còn lại ở những năm tháng học cấp 1, cấp 2 thuộc về kí ức tuổi thơ, đó là những mảnh kí ức và cảm xúc vụn vặt của những cô bé, cậu bé vẫn còn vô cùng non nớt. Nhưng khi lên đến cấp 3, ngưỡng tuổi của những người đang dần trưởng thành, mọi khoảnh khắc và cảm xúc đều bộc lộ một cách rõ nét hơn.

Ở bên nhau vui vẻ bao nhiêu, khi xa rồi càng thấy trống trải và hụt hẫng bấy nhiêu. Điều đáng tiếc nhất là, những người ở bên ta thời thanh xuân này, qua thời gian có thể sẽ không còn gặp lại được nữa.Chúng ta phải sống hết mình cho thanh xuân, cho năm cuối cấp để không hối tiếc !

Đăng Kí học Fpoly 2024

2 bình luận trong “TN172_Võ Đức Duy_12B4 THPT Buôn Ma Thuột_Đắk Lắk

Bình Luận