Có lẽ quá nhiều tinh nghịch khiến những năm tháng sắp tới không chỉ lớp tôi mà cả những thầy cô chắc sẽ phải đau đầu lắm. Những lời phản ảnh không tốt, những cảm giác khó chịu của giáo viên khi bước vào lớp, những con giờ B, giờ C cứ ùa về khiến cho cái tên A1 có lẽ không còn hi vọng được hạng nhất nhì ba trong các tháng thi đua. Thời gian thấm thoát thoi đưa, lớp tôi đã vượt qua những khó khăn, thách thức mà nhiều lúc tưởng như không còn hi vọng để vươn lên
Ba năm, ba mươi chín con người ấy đã cùng học tập, chơi đùa trong một tập thể, có buồn, có vui, có giận hờn, chia rẽ. Những ngày đầu tại môi trường mới, ta ghét cay ghét đắng cậu trai cùng bàn vì nó quá ngoan hiền, lại thích che bài khi kiểm tra bất chợt. Hai đứa hì hụi kẻ vạch phân chia rồi gạch lên áo nhau đầy những vết mực đỏ đỏ xanh xanh khi đứa còn lại chót vượt qua “ranh giới”.
Cấp 3 là khoảng thời gian khó quên nhất,là những bài văn viết mãi không xong,là đề Toán khó đến phát khóc. Là cậu bạn dễ thương lớp bên cạnh, là cuộc sống sinh hoạt với ba điểm thẳng hàng: Nhà, trường, chỗ học thêm. Đó là quãng thời gian buồn tẻ nhưng cũng phong phú nhất trong đời.Cấp 3 cũng là khi chúng ta có những rung động đầu đời. Thích người ta lắm nhưng chỉ dám âm thầm quan tâm, chẳng đủ can đảm để tỏ tình…
Ai rồi cũng sẽ phải trưởng thành,đương đầu với thử thách,…nhưng quan trọng chúng ta đã trải qua thời học sinh vô cùng tươi đẹp. Thanh xuân chỉ đến một lần tại sao không dũng cảm sống hết mình?