Vẫn nợ trường xưa một lời hứa

9:51 08/03/2012

Người ta thường truyền nhau rằng thời gian có thể làm vơi đi nỗi buồn, nỗi sầu và ký ức xa xưa của mỗi người, nhưng nó chưa bao giờ là chính xác với tuổi học trò… 

Trên đường trở về quê ăn Tết sau một thời gian dài học tập tại TP HCM, đột ngột chiếc xe khách của tôi bị nổ lốp và không thể tiếp tục chuyến hành trình khi mà chỉ còn vài kilômét nữa thôi là đến nhà rồi.

Đập vào mắt tôi khi vừa bước chân xuống xe là ngôi trường cấp hai cũ của mình, có lẽ đâu đó trong tôi đã quên mất sự tồn tại của nó từ bấy lâu. Một động lực vô hình mạnh mẽ đẩy tôi tiến bước vào bên trong.

Dạo bước quanh ngôi trường, thời gian đã làm nó thay đổi rất nhiều nhưng mùi hương và cảm xúc trong tôi vẫn như xưa. Đã hơn 7 năm trôi qua, tôi hận chính mình làm sao lại có thể quên được nó kia chứ?

Bên trong lớp học xưa, vẫn còn lưu dấu những vết tích trên tường, những bụi phấn, bảng đen, bậc thang…. Hình ảnh lớp học, bạn bè, giáo viên càng khiến lòng tôi đau hơn rất nhiều.

Mọi thứ sao quen thuộc quá, những ký ức, những kỷ niệm, cảm xúc đang ùa về trong tôi còn mạnh mẽ hơn cả một cơn sóng thần. Những hàng cây ngày ấy mình trồng giờ đã vươn cao lên tận trời xanh…

Dừng bước bên một góc cây đã ngả màu, đôi mắt tôi bỗng nhiên nhòe đi, không phải vì bụi, không phải vì gió mà bởi vì những “ giọt mưa “ đang lăn dài trên khuôn mặt tôi lúc bấy giờ…

– Ê…ê…tụi mày coi tao khắc tên tao trên cây nè, đẹp không? Một thằng bé cất lời.

 Chết mày nha, tụi tao đi méc cô mày phá cây! Cả lớp đồng thanh vang lên.

 Ế, đừng nha. Tao chỉ muốn lưu lại làm kỷ niệm cho sau này thôi. Nó vội phân bua.

 A.a.a.a.a, vậy tao cũng muốn…tao nữa…cả tao nữa..

Thế là cả lớp cùng khắc tên mình lên thân cây.

Nhớ lắm, đau lắm, buồn lắm…tụi mày giờ đang làm gì? Có còn nhớ tao không?

Ngày rời xa mái trường, tôi tự hứa sẽ trở về trong một ngày không xa. Nhưng tôi đã quên mất lời hứa đó. Ngôi trường vẫn còn đó, ký ức vẫn hằn sâu trong tâm trí tưởng chừng đã ngủ quên trong tôi.

Giọt nước trên hai hàng mi có thể vẫn cứ lăn dài và đều nếu không bị một giọng nói vang lên : “Cậu gì kia ơi, xe sửa xong rồi, đi thôi “ – một bác trong chuyến đi gọi tôi.

Gạt đi vội vàng những “giọt nước“ còn sót lại trên khuôn mặt mình, lời hứa vẫn còn đó, vẫn còn giá trị. Tôi sẽ quay lại đây trong vài ngày tới và mỗi năm, chắc chắn là như vậy.

Nó hét thật to chào tạm biệt ngôi trường và quay lưng đi về phía xe đang chờ. Một làn gió bỗng nhiên nổi lên đung đưa hàng cây như lời đáp trả của ngôi trường.

Vẫn dáng đi năm nào, nhưng nó đã trưởng thành hơn rất nhiều. Lời hứa của tôi đã được thực hiện.

Nhưng lúc đó tôi đâu ngờ rằng chỉ vài ngày sau tết ngôi trường sẽ bị phá dỡ để xây lại ngôi trường mới.

Nguyễn Đức Duy Lộc

Cuộc thi ‘Viết cho tuổi học trò’

Cuộc thi nhằm giúp các bạn trẻ chia sẻ những câu chuyện về tuổi học trò, vui hoặc buồn, khiến bạn bật cười hay muốn khóc khi nghĩ đến. Nhưng đó là nơi cất giữ một phần con người bạn, là một cuốn cẩm nang đúc kết những bài học sẽ theo bạn suốt cả cuộc đời.

Hãy chia sẻ với chúng tôi con người đó, câu chuyện đó của bạn hoặc những người xung quanh để những bài học của bạn sẽ trở thành của mọi người, để giúp cho ai đó còn đang chưa tìm được lối thoát sẽ nhận ra sự đồng cảm và niềm hy vọng vẫn tồn tại trong cuộc đời này và để tuổi học trò mãi mãi là những dấn ấn không quên trong mỗi chúng ta.

Chương trình do VnExpress.net, Ione.net và FPT Mạng cá cược bóng đá  phối hợp tổ chức. Thời gian nhận bài từ 28/2 – 28/4.

Xem thông tin chi tiết về cuộc thi và gửi bài tham dự tại đây

Đăng Kí học Fpoly 2023

Bình Luận