Những ngày cuối năm, thời tiết lạnh và mưa khiến bất kỳ ai cũng trở nên lười biếng và ngại với việc bước chân ra ngoài. Đi học, ngại, đi chơi cũng không mặn mà. Ấy vậy mà chúng tôi, các thành viên Câu lạc bộ Marketing, Cao đẳng thực hành FPT Mạng cá cược bóng đá Hà Nội (PMG) lại lựa chọn cho kỳ nghỉ của mình một chuyến đi leo núi ngắn ngày.
Hẳn nhiều người sẽ chẳng thích thú hay sẽ lắc đầu với ý tưởng hay ho đó. Rằng, thì, mà, là tại sao lại leo núi vào cái thời tiết khắc nghiệt như thế này. Nhưng với những con người ưa đổi mới, thích mạo hiểm như chúng tôi, tại sao lại phải nói không thể!
Khởi hành từ Hà Nội lúc 11h trưa. 34 thành viên cùng với gần 20 xe máy, chuyến đi “phượt” đầu tiên của chúng tôi đông đủ các thành viên Câu lạc bộ. Tuy không phải là những tay “phượt” chính hiệu nhưng chúng tôi cũng đã chuẩn bị tốt và kỹ lưỡng cho chuyến đi của mình. Chúng tôi chia từng nhóm nhỏ từ khoảng 3-4 xe xuất phát cách dần đều 5 phút để tránh xảy ra vấn nạn như những tay “phượt” mà báo mạng hay nhắc tới và để có thể đảm bảo an toàn cho mọi người.
Cứ thế, chúng tôi xách ba lô lên và đi trong thời điểm thời tiết Hà Nội chỉ có 14 độ C.
Buổi chiều ngày thứ nhất: Điểm dừng đầu tiên – Thiên Sơn Suối Ngà.
Rời Hà Nội ồn ào và đông đúc, sau hơn 2h chạy xe, chúng tôi giờ đây đang đựơc hưởng và chìm đắm trong khoảng không khí trong lành của miền cảnh Ba Vì tuyệt đẹp.
Trong mỗi người, mỗi tưởng tượng khác nhau, vượt qua những khúc đường ngoằn nghèo đầu tiên đoàn tôi đã đến với khu nghỉ dưỡng Thiên Sơn – Suối Ngà. Khi đặt chân tới đây, sự mệt mỏi sau nhiều giờ đồng hồ đi xe lạnh buốt được khí hậu và cảnh quan Thiên Sơn – Suối Ngà làm tiêu tan đi hết. Cảnh tượng đẹp như tranh vẽ, những cây cổ thụ lâu năm, những dòng suối với ghềnh thác, phiến đá to. Dường như thiên nhiên tạo hóa đã cố tình sắp đặt chúng.
Và rồi, chúng tôi đặt chân đến dòng Hồ bơi lớn nơi chứa nước từ chính dòng nước ngầm chảy ra. Được trở về với thiên nhiên, đắm chìm giữa khung cảnh núi non hùng vĩ nhưng vẫn pha chút hiện đại qua tác động của bàn tay con người. Mưa ngày một nặng hạt, chúng tôi dừng chân tại lán nhỏ bên vách đá và khe suối Thiên Sơn – Suối Ngà. Quả thật đúng là “ăn chơi sợ gì mưa rơi” mọi người chẳng ai e ngại về cái thời tiết này, vẫn vô lo và vui vẻ, thỏa thích nhìn ngắm và sống giữa thiên nhiên cùng với cơn mưa nhẹ.
Chiều xuống, đến lúc mọi người trở về khu nghỉ ngơi đã đặt trước – Khách sạn Viên Sơn, nằm trong khu du lịch sinh thái Hồ Tiên Sa. Ai ai cũng đang khá đói và mệt sau chuyến tham quan. Đồ ăn nhẹ mang theo chỉ có bánh mỳ, củ đậu và sữa. Chúng tôi chia sẻ cho nhau chút đồ ăn đó, dù không no, không quá đặc biệt nhưng mỗi ngươi trong đoàn đều cảm thấy vui và thỏa mãn với những gì mình đang có ở hiện tại. Dường như đây là những giây phút thật sự yên bình, quên đi những bộn bề, ganh đua của cuộc sống. Khi mà trước đây, chúng tôi tiếp xúc với nhau nhiều chỉ để giải quyết công việc của Câu lạc bộ và giờ đây chúng tôi vui đùa với nhau.
Ngày thứ 2: Vườn Quốc Gia Ba Vì thẳng tiến
Ngày hôm sau, từ lúc trời rạng sáng, sương mù đã dày đặc, trời mưa ngày một lớn hơn, nhiệt độ xuống thấp, tạo cho mỗi thành viên cái cảm giác lạnh đến tê người. “Thôi, trở về Hà Nội thôi” – một thành viên đã nói thế, nhưng chẳng có lẽ con người lại cúi mình trước thiên nhiên. Vậy là Đoàn vẫn quyết tâm chinh phục đỉnh núi Ba Vì. Đường lên núi quanh co, và có nhiều dốc, khúc cua tay áo, đi vào thời tiết mưa như thế này hẳn sẽ rất nguy hiểm. Vượt qua những khúc cua đầy hiểm trở ấy, trên khuôn mặt mỗi thành viên vẫn còn hiện lên vẻ sợ sệt khi lần đầu tiên tận mắt chứng kiến và thử thách với cảm giác nguy hiểm như thế. Nhưng sẽ đơn giản hơn nếu lái xe cẩn thận, khoảng cách an toàn, mọi người đoàn kết và đó chính là cách đã giúp chúng tôi chinh phục đỉnh núi.
Không dừng lại ở đoạn đường dài 12km đi xe máy leo dốc, chúng tôi thực sự trải qua một cung đường “gian nan” không kém. 1300 bậc là những gì tôi và các bạn trong PMG đã phải vượt qua để có thê leo lên tới đỉnh. Chẳng đơn giản như đã nghĩ, khi mà leo dốc vào trời mưa và nhiệt độ thấp hơn dưới núi tầm 8-9 độ như thế này. Đến chết cóng, chết mệt mất thôi!
Nhưng đấy chính là cơ hội để cho các thành viên Câu lạc bộ đoàn kết hơn. Giúp đỡ nhau xách đồ, dìu nhau lúc leo núi, chia sẻ cho nhau những miếng bánh mỳ ít ỏi,… chỉ cần thế cũng đã làm cho trái tim các thành viên ấm áp và xích lại gần nhau hơn. Điều nhớ nhất trong chuyến đi này có lẽ là hình ảnh người thầy, người anh cả của PMG chúng tôi – Jimmy Vu. Thầy luôn nhiệt tình giúp mọi người trong đoàn suốt chuyến đi, nhưng cũng khiến chúng tôi lao đao khi thầy là người đầu tiên “nhõng nhẽo” đòi về vì leo núi quá mệt, khi chỉ còn vài bậc nữa là đến nơi.
Vậy đó, đôi lúc con người ta trở nên trẻ con hơn, dễ thương hơn khi mọi thứ xung quanh khiến họ dễ dàng bộc lộ sự thoải mái của mình. Thầy khiến chúng tôi đi hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Đền thờ Bác Hồ – vượt ngàn bậc đá để tới đây
Chúng tôi như lạc vào cõi thiêng, khi đã xuyên qua cánh rừng với những cây cổ thụ cao vút, rêu và mốc bám xung quanh thân cây, như là chứng nhân lịch sử của thời gian. Ở độ cao 1100m, đoàn chúng tôi đã đến đền thờ Bác Hồ, với điều kiện mưa rét thực sự là kỳ tích với mỗi thành viên. Mọi người đều vui vẻ và thích thú với phong cảnh nơi đây, với thời tiết và những trải nghiệm, những cảm giác mới mẻ, những giây phút được sống hết mình. Phong cảnh nơi đây, cảm giác này thật chẳng dễ gì có được. Những thành viên trong PMG đều thật tuyệt vời, Nấm đáng yêu, Ly nhí nhảnh, Phương mạnh mẽ cá tính, anh Nam quyết đoán, anh Sơn đầy kinh nghiệm,…
Mỗi con người một tính cách, nhưng với tin thần đoàn kết, đùm bọc nhau và chinh phục thử thách, tất cả thành viên trong Câu lạc bộ đã có chuyến đi đầy thú vị, và có những kỷ niệm đẹp bên nhau những ngày cuối năm lạnh giá. Chúng tôi cùng nhau xuống núi, tay cầm tay, và hát vang câu ca quen thuộc “FPT Dòng sông lời thề”.
Theo ghi chép của Thúy Camin – TL
Câu lạc bộ PMG – FPT Mạng cá cược bóng đá Hà Nội.