“Mỗi một con người trong cuộc đời đều phải có những lúc tự quyết định lựa chọn hướng đi cho chính bản thân mình, đặc biệt là những bạn học sinh lớp 12, những “cánh chim non” sẽ phải tự mình bay vào vùng trời rộng lớn.
Trong số đó có những bạn được trang bị đôi cánh thật tốt, nhưng cũng có những bạn chỉ chập chững với đôi cánh mỏng manh của mình. Không ai có quyền phán xét điều đó ngoại trừ chính bản thân bạn.
Quyết định lựa chọn con đường mà mình phải đi nếu không may cánh cửa Đại Học đã đóng lại là cả một áp lực rất lớn. Vì vậy tôi muốn chia sẻ những cảm xúc của bản thân như một lời tâm sự chân thành. Hi vọng khi đọc bạn sẽ thấy mình ở đâu đó trong lời chia sẻ này. Chúc cho các bạn tìm thấy được con đường đúng mình sẽ đi.”
Đó là lời tâm sự chân tình và ấm áp của bạn Nguyễn Quang Hùng, sinh viên lớp PT09101, chuyên ngành Ứng dụng phần mềm, FPT Mạng cá cược bóng đá Đắk Lắk.
Để có được những lời tâm huyết này Hùng đã từng trải qua nhiều giai đoạn khó khăn. Cùng lật lại những trang nhật ký đầu tiên của bạn để thấy một Nguyễn Quang Hùng đã từng có rất nhiều hụt hẫng, thất vọng chán nản, tưởng như buông xuôi tất cả.
Ngày 10 tháng 8 năm 2012
Rà hết danh sách trên bảng thông báo vẫn không thấy tên mình, thế là tôi biết chắc cánh cửa Đại Học đã khép lại và con đường phía trước không biết sẽ đi về đâu… Ngày đầu tiên sau khi biết được thông tin này, tôi đã đi lang thang khắp các con đường ở Buôn Ma Thuột chỉ để nghĩ mình sẽ phải làm gì tiếp theo. Những con đường ngày thường dài dằng dặc nhưng hôm nay tôi lại cảm thấy nó ngắn một cách kì lạ. Ngắn vì khi đi đến cuối đường tôi không biết mình sẽ rẽ ở hướng nào.
Ngày 15 tháng 8…
Gần cả tuần nay tôi không dám ra đường, chỉ sợ gặp phải người quen, bạn bè, những người may mắn hơn tôi. Cả ngày ru rú trong nhà, ngay cả Facebook, yahoo cũng không dám mở, vì sợ phải đọc được những lời chúc mừng, những lời hỏi han hay cả sự thương hại của bạn bè.
Ngày 20 tháng 8…
Ba mẹ quyết định hỏi tôi sẽ làm gì khi không đỗ Đại Học.
Nhìn gương mặt buồn buồn của mẹ và ánh mắt đăm chiêu của ba, tôi thấy mình thật có lỗi. Con đường học vấn không biết tự bao giờ lại đột nhiên trở thành gánh nặng và áp lực kinh khủng đến thế này. Tôi lí nhí trả lời sẽ xem xét những trường còn lại, biết đâu sẽ tìm ra trường phù hợp.
Trả lời ba mẹ thế thôi nhưng bản thân tôi không chắc mình sẽ lựa chọn thế nào?
Ngày 21 tháng 8…
Đứa bạn thân nhất quyết tâm lôi kéo tôi ra khỏi đống bùi nhùi thất vọng kia. Mặc dù cũng muốn đi ra ngoài đổi gió nhưng cái cảm giác thất bại vẫn khiến cho tôi thấy chán nản. Định từ chối nhưng thấy gương mặt buồn rầu của bạn tôi lại không nỡ. Dù sao cũng chỉ còn mấy ngày nữa bạn sẽ lên đường nhập học, sẽ một thời gian dài mới gặp lại nhau. Thế là chúng tôi quyết định dẹp bỏ hết mọi thứ buồn chán để tung tăng dạo phố.
Đi ngang quan đoạn đường Phan Chu Trinh, thấy có biển hiệu màu cam lạ mắt. Tôi và bạn tạt vào xem. Hóa ra là một ngôi trường.
Lòng định chùn bước trước ảm ảnh chuyện thi cử, nhưng không hiểu sao, bước chân tôi vẫn dừng lại trước cửa phòng Tư vấn tuyển sinh.
Ngày 25 tháng 8…
Vậy là cuối cùng tôi cũng quyết định sẽ đầu quân vào chính ngôi trường có tấm biển màu cam đẹp mắt đó.
Không biết có phải vì buổi trò chuyện thú vị và sức mạnh thuyết phục của chị cán bộ tư vấn không, hay bởi vì tôi muốn thử một lần đứng trên chính đôi chân của mình bằng sự lựa chọn của bản thân? Tôi không rõ nữa!…
Ngày 25 tháng 3 năm 2013
Vậy là tôi đã trở thành sinh viên FPT Mạng cá cược bóng đá được bảy tháng có lẻ, với biết bao sự bỡ ngỡ và cả sự yên tâm. Ở đây, tôi đã tìm thấy những điều mà mình thật sự cần.
Có ai đó đã nói: “Không quan trọng là bạn học ở đâu, hay bạn học cái gì, quan trọng nhất là bạn làm được cái gì”. Nửa năm không phải là quá dài để khẳng định một điều gì to tát nhưng tôi nhận ra mình đã chọn đúng con đường mà mình muốn đi.
Nếu phải chọn lại, lựa chọn đầu tiên trong tôi vẫn chính là FPT Mạng cá cược bóng đá .
@@ học trong FPT polytechnic không dễ đâu nhé ! Tuy nhiên nếu có đam mê thì sẽ thấy vui thôi. Chúc bạn thành công 🙂