Vậy là đã thi xong môn của thầy, bước ra khỏi phòng thi, em thấy vui lắm! Em thấm thía câu thầy nói trên lớp: “Đừng quan trọng điểm cao hay thấp, đỗ hay trượt, ong vàng hay ong nhôm, chỉ cần nhìn vào các sản phẩm tự mình làm ra, thấy hài lòng và tự tin là được”. Và hôm nay, em và các bạn làm bài tốt, được thầy cô khen, hơn hết là nhìn vào website tự mình thiết kế, em thấy vui sướng vô cùng, em đã biết mục tiêu học tập của mình là gì, và em đang tràn đầy niềm tin!
Ngày đầu thầy vào lớp, nhìn thầy trẻ hơn cả sinh viên (em còn nhiều tuổi hơn thầy), đã thế lại ăn mặc bụi bụi, không có vẻ chải chuốt gì. Cả lớp em đều nhẹ nhõm:” À! Thầy trẻ thế này chắc dễ thở hơn mấy thầy giáo lớn tuổi.” Buổi lý thuyết đầu tiên, thầy giảng cả lớp ai cũng say sưa, giờ nghĩ lại em thấy từng lời thầy giảng đều là nhiệt huyết. Nhưng đến buổi thực hành, thầy lại khó tính kinh khủng. Mấy kỳ trước toàn được học với các thầy cô thoải mái, đến môn này lại gặp người khắc nghiệt như thầy. Thầy đặt yêu cầu quá cao, lúc nào cũng yêu cầu phải làm được cái nọ cái kia, luôn ra đề khó hơn bài lab. Lúc đó em và các bạn thấy hụt hẫng, chỉ muốn đổi giảng viên, chứ không tình hình này khó mà qua được môn đầu tiên phục vụ chuyên ngành. Nghĩ vậy, em đã gợi ý các bạn để feedback thầy thật kém, rồi đề nghị thay giảng viên cho dễ chịu.
Buổi thực hành thứ 4, thầy chiếu bài 1 lượt rồi hỏi: “Cả lớp thấy mấy buổi vừa rồi khó không?” Đương nhiên bọn em đã trả lời rằng quá khó. Thầy lại hỏi: “Khó như vậy đã vượt qua được chưa?”. Giờ em mới nhớ ra: ở buổi thực hành số 2-3, thầy đã đi hướng dẫn từng bạn để đảm bảo ai cũng đã làm được bài. Em sực nhận ra sự khó chịu không muốn hợp tác của em và các bạn khi đó là do bức xúc, nhưng vẫn phải thừa nhận phương pháp dạy của thầy rất đặc biệt, ngấm vào đầu lúc nào không hay! Rồi thầy lại nói:” Chúng ta đã đi qua phần khó nhất rồi, các bạn hãy tải tất cả bài lab còn lại sẽ thấy, chúng ta đã đủ khả năng làm hết đến bài lab 7″. Cả lớp đều ngạc nhiên, về nhà làm bài mới phát hiện ra đúng thế thật và chưa bao giờ em thấy môn Web lại dễ thế!
Bỗng dưng bọn em thấy hối hận vì đã đối xử với thầy như vậy, lớp viết một mail giấu tên xin lỗi thầy. Hôm sau đến lớp thầy nói: “Chúng ta còn trẻ, chưa có gì để mất, vì vậy thầy không bận tâm mình bị thiệt thòi những gì. Địa vị làm thầy mà đi đối chấp với trò thì người đó không xứng đáng. Vì vậy, các em đừng lo, sẽ không thầy cô nào làm khó các em đâu, cứ góp ý thẳng thắn…” câu nói của thầy thực sự làm em kính phục, cứ sống hết mình như vậy, chẳng trách sao thầy tuổi trẻ tài cao. Lúc đó trong em có một hình tượng để phấn đấu sự nghiệp, điều mà em chưa tìm thấy trước đây!
Hôm nay, thầy chấm thi lớp em một môn khác, em thấy một bạn xin thầy chiếu cố. Bình thường, thầy hiền lành là thế, bỗng lại thấy thầy mắng bạn ấy: “Tôi ghét nhất những người xin xỏ, đặc biệt là con trai. Là con trai có chết cũng đừng mở mồm ra cầu xin ai…”. Em đang ngồi bỗng sững người lại, mình còn thiếu cái bản lĩnh đấy, em quyết định sẽ làm như thầy nói, tự mình phấn đấu, không cầu xin, không dựa dẫm vào người khác, điều mà em từng mong muốn trước đây, biết sẽ khó nhưng thầy làm được em cũng sẽ làm được.
Add FaceBook của thầy đã lâu, em thấy thầy cũng thường xuyên cập nhật, đôi khi nhìn những bức ảnh thầy chụp, bài hát thầy chia sẻ, em cũng đoán được phần nào tâm trạng của thầy, nhưng tuyệt nhiên không một câu than thở. Chiều tối ở sân toà nhà Hàm Nghi, em chào, thầy mỉm cười và em thấy: em đã tìm được thần tượng của mình!
(Lá thư gửi đến Thầy được đăng trên )
Nhìn thấy thầy làm việc đã thấy đam mê rồi, thầy bảo rằng cảm hứng cũng có thể lây lan.
Hôm nay học môn Project bỗng dưng đổi giảng viên 🙁 buồn ngủ chết đi đc, thầy dạy lớp em lại đi bọn em sẽ ngoan!
Thầy đang hướng dẫn lớp mình làm Project ở Block 1, nghe nói block 2 thầy khác hướng dẫn, thầy ơi bọn em không muốn đổi giảng viên, em muốn một người thầy phải khiến em thích học!
Khi học thầy em học được cả phong cách sống và lối suy nghĩ tích cực, thầy dạy được cho em cả cách đam mê công việc, trước đây cứ tưởng cái đó không dạy được 😀
Thầy Khiêm ^^
Bạn có một người thầy tốt :).
Giá như được học thầy sớm hơn 🙂
😀
Cũng đúng ^^
Mình thì học thầy Khiêm lâu rồi . Giờ không được học nữa .
Cũng ấn tượng với thầy về cách giảng bài .
Nhưng chưa có thấy thầy măng mỏ gì hết 😀
Ai đã học thầy 1 lần thì đọc bài này đều nhận ra thầy là ai! Thầy trẻ, không nói nhiều nhưng toát ra vẻ đáng kính, chứ mình biết nhiều người nói rõ hay mà …
Em cảm giác được người Thầy trong bài viết là ai, không biết đúng hay sai 😛
Đọc bài viết của bạn tôi thấy rất cảm động. Có điều gì đó giống tôi thời sinh viên và có gì đó giống tôi khi đang làm giảng viên.
Hôm qua tôi chấm thi có 3 bạn không vượt qua. Ca 3 đều xin và than thở, nhưng tôi nói không và hãy cố lên, bởi các bạn học để biết, để làm và học để phục vụ công việc sau này chứ không phải học để qua môn rôi thôi.
Khó có cái giá của khó! xin đừng khuất phục.
Cảm ơn bạn vì đãy chia sẽ!
Thầy Khiêm 😡