DN72_Lê Thị Hà Giang_12A2_THPT Ninh Châu – Quảng Bình

13:18 22/05/2017

“Có một góc thân quen
Lớp học, nhà xe và khoảng trời nhỏ bé
Cậu, tớ và thanh xuân lướt qua thật nhẹ
Cơn mưa năm ấy, chúng ta năm này
Gió thoảng, mây bay… ”
Họ hỏi: Thanh xuân là gì ?
Ừ, thanh xuân của chúng ta là tháng ngày ước hẹn đẹp đẽ bên nhau. Có thầy, có bạn, có ghế đá hàng cây, có hàng buổi chiều tà vang vọng tiếng cười ngắt quãng.
Ba mươi bảy con người, ba mươi bảy bông hoa kiêu hãnh và rực rỡ. Từng nói, không là số một, nhưng chúng ta là duy nhất, phải không ?

fb_img_1495255448008
Chúng ta đã bên nhau như thế nào ? Từ một sáng lãng đãng mây của mùa thu ba năm trước,  tiếng cười nói rụt rè bẽn lẽn ngày mới quen. Duyên phận là đấy. Năm tháng trôi mau, ngoảnh đầu nhìn lại, tuổi trẻ nơi này đã dần khép lại rồi. Xem ra, nếu có một thứ vĩnh viễn sẽ không biến đổi thì đó chính là trí nhớ, là ký ức. Những thời khắc tốt đẹp, những năm tháng tuổi trẻ xanh tươi, ngôi trường xưa cùng mối tình đầu, những hồi ức tốt đẹp không sao quên lãng.

Sau này, mỗi một người đều có con đường đi cho riêng mình. Có thể ngọt có thể đắng. Chỉ cần là lựa chọn của bản thân thì sẽ không hối hận.Thanh xuân của ai không mơ hồ. Đi sai rồi thì tìm một con đường khác đúng hơn. Thanh xuân mà, phải xông pha, phải tiến về phía trước.

Chỉ mong, chúng ta của những tháng năm sau này đừng quên những kí ức xinh đẹp ấy. Ba năm chúng ta bên nhau, có khoảnh sân trường rợp sắc áo trắng tinh khôi, có tiếng hát ai trong veo, có vài ba câu chuyện phiếm, có hình ảnh thầy nghiêng nghiêng đầu chấm điểm,… Trân trọng thế nào mời gìn giữ hết được đây ?

Cuộc đời dài rộng. Sóng gió ngoài kia, có ai thay ai gánh nửa cuộc đời ? Cầu các cậu hạnh phúc, thành công, cầu các cậu an yên trải qua một kiếp này.

.
Tạm biệt, thực ra không phải là từ biệt, mà là một lời hứa.
Vũ trụ rộng lớn như thế. Trái Đất lại nhỏ bé thế này, chúng ta nhất định sẽ gặp lại nhau, phải không ?
Chân tình vĩnh viễn không dừng ?
#A2NINHCHÂU14_17 ?

Đăng Kí học Fpoly 2024

Bình Luận