Tôi tham gia cuộc thi này như một món quà gửi đến chị – người đã luôn quan tâm, chăm sóc tôi trong khoảng thời gian tôi xa nhà, xa sự bao boc của ba mẹ. Tôi muốn gửi tới chị những suy nghĩ mà bấy lâu nay chưa có cơ hội và chưa đủ dũng khí để nói. Mùa hè đến là lúc tôi nhớ chị nhất, và nhớ vô cùng những ngày tháng hai chị em ở bên nhau…
Mùa hè năm ngoái, lần đầu tiên tôi xa gia đình để làm quen với cuộc sống tự lập. Tôi đi từ Quảng Bình vào Đà Lạt để học tiếng, chuẩn bị cho kế hoạch đi du học. Khoảng thời gian ấy thực sự khó khăn với một đứa quen được chiều chuộng và chưa hiểu đời nhiều như tôi. Nhưng tôi đã rất may mắn vì được gặp chị. Không phải người thân ruột thịt nhưng chị đã lo lắng, quan tâm tôi như cô em gái bé bỏng của mình. Chị nấu cho tôi những bữa ăn rất ngon. Chị dạy tôi biết làm nhiều việc, khuyến khích tôi tham gia các hoạt động ngoại khóa, hoạt động xã hội để tôi mạnh dạn, tự tin và được mở mang đầu óc hơn. Đôi lúc tôi có cảm giác chị như là người mẹ thứ hai của mình.
Giờ không còn được ở cùng chị nữa, nhưng đối với tôi, quãng thời gian được sống cùng chị giống như một bước ngoặt quan trọng đã làm thay đổi con người tôi khi đó và cho đến tận bây giờ.
“Chị à, cảm ơn chị vì tất cả, vì những năm tháng khôn lớn cùng em. Chúc chị luôn vui và hạnh phúc. Luôn là chị em tốt của nhau chị nhé :)”