Cristiano Ronaldo – anh không chỉ là một cái tên, một thương hiệu đẳng cấp trong làng túc cầu hiện đại. Đối với tôi, anh là niềm cảm hứng, đam mê và cả nỗi đau vô tận. Buồn cười thay, người đưa cô bé ngày ấy đến với trái bóng tròn là một người khác, có cái tên giống anh, nhưng không phải là anh. Người đó đã bước vào ngôi đền của những huyền thoại- Ronaldo của Brazil, hay biệt danh chứng tỏ tài năng của người đó :” Người ngoài hành tinh”. Đó là người mà tôi trót đam mê, nhưng tình yêu tôi dành cho người đó ở một nơi bất khả xâm phạm trong trái tim vì tài năng. Còn anh, Cristiano Ronaldo, anh lại để tôi yêu anh theo một cách rất khác.
Cristiano Ronaldo – tôi không đủ trình để phân tích những pha tốc độ, những cú sút phạt đẳng cấp hay kĩ thuật cá nhân. Tôi không yêu anh hoàn toàn vì những điều đó, tôi thích cách anh sống, thể hiện mình giữa cuộc đời này hơn. Bóng đá luôn tạo cho con người những cảm xúc rất riêng, nhưng chính nơi đó,c ó một bộ phận không ít ganh ghét nhau, tiềm ẩn những con sóng hung ác ở bên những người nổi tiếng.
Cristiano Ronaldo- rất nhiều người thích anh và cũng nhiều kẻ không ưa anh.Họ nói anh là kẻ thất bại, là kẻ luôn thua kém cầu thủ này đến cầu thủ khác. Tôi chẳng quan tâm họ so sánh anh với bất kì ai.Với riêng tôi, anh là duy nhất. Tôi yêu anh vì anh sống rất thật, phải chăng anh là kẻ không biết cách che giấu,l à kẻ chỉ biết thể hiện mình. Người ta chỉ trích những cuộc tình chóng vánh, những thú vui đắt tiền, đời sống riêng tư ngoài sân cỏ của anh. Báo chí xem anh là một kẻ hư hỏng, khi anh phát biểu, họ nói anh có thái độ kiêu căng, luôn chú trọng vẻ bề ngoài.
Người khác sẽ nghĩ tôi là fan cuồng khi chỉ biết đồng tình và không lên án anh. Không, họ có quan tâm anh kiên trì,vất vả? Luôn là người đến sớm về trễ trong những buổi tập. Anh đối xử như thế nào với đồng đội? Hay những buổi tập là niềm vui của anh? Anh có bao giờ làm những người yêu mình thất vọng, chơi bóng như thể đó là trận cuối cùng trong sự nghiệp của mình?
Tôi thích anh, bởi chính con người anh.Trong cuộc sống không ai hoàn hảo.Tôi trân trọng những người sống thật với bản thân, chỉ vì họ biết họ sống trách nhiệm với niềm đam mê. Ai bảo đấy là sai? Ai bảo rằng anh là kẻ ngạo nghễ nhìn đời, chẳng lẽ anh không biết người khác phán xét về anh? Nếu là người khôn ngoan, giảo hoạt, phải biết cách che giấu, nổi loạn một cách thầm lặng, tránh soi mói. Còn anh, anh ngốc nghếch hành động để ngày hôm sau, bản thân là chủ đề cho người khác bàn tán.
Anh biết rõ mình đang làm gì, vì là một ngôi sao, vốn không có đời sống riêng tư. Sẽ mệt mỏi biết bao nếu cứ phải sắm vai kẻ giả tạo hằng ngày. Thà nổi loạn như anh để sống đúng cá tính, cảm xúc cuả bản thân hơn cuộc sống giả tạo trong xã hội đầy thị phi hiện nay. Anh sống trên dư luận, bất chấp người khác ghét bỏ anh ra sao. Nhưng không ai có thể phủ nhận một Cristiano Ronaldo khi đối mặt trên sân cỏ.
Người ta bảo, khi con người không có một điều gì đó từ bản thân, họ trở nên khát khao ở người sở hữu nó. Chắc thế, vì tôi muốn sống thật như anh, tôi giống như kẻ nổi loạn nhưng vẫn phải ở trong khuôn phép. Muốn đập phá mọi thứ,t an tành, gào thét. Tôi muốn xé tan sự giả tạo của xã hội xung quanh tôi. Tôi khinh thường những luật lệ khô cứng, muốn nổi loạn. Nhưng, Ai? Ai chấp nhận phần nổi loạn đó của tôi? Bạn bè, người thân, xã hội luôn tươi cười, nhưng ai biết đằng sau đó luôn là đôi mắt dò xét. Đạp lên trên tất cả, tôi muốn vứt bỏ sự giả tạo, nhưng không thể và không dám.
Vì thế, tôi thích anh, ngưỡng mộ anh, anh dám yêu, dám đuổi theo niềm đam mê, dám hành động mà không quan tâm người ta phán xét. Vì anh biết rõ, anh đã sống đúng với trái tim của mình, không gây đau khổ, ảnh hưởng tới ai.
Cristiano Ronaldo- đó là tình yêu mà tôi dành cho anh, một người vốn không hoàn hảo.