Đinh Thành Trung – Hiệp gà ơi, hãy tiếp tục tạo ra tiếng cười nhé

10:57 29/10/2013

Không biết từ bao giờ, biệt danh Hiệp “gà” đã trở nên quen thuộc với người hâm mộ, nhất là khán giả yêu hài Việt Nam. Tôi nhớ lần đầu tiên tôi biết đến Hiệp “gà” là vào một buổi chiều thứ bảy, khi tôi đang lim dim ngủ thì bỗng nghe một giọng hát “như gà gáy” của anh. Giọng hát đó khiến tôi phải bật dậy và cười nghiêng ngả, không chỉ mình tôi mà các nhà hàng xóm cũng vọng ra tiếng cười thích thú. Hiệp “gà” đã đến với mọi người như vậy đó, làm người ta phải bật dậy và cười.

Từ đó, không lần nào tôi bỏ lỡ mỗi khi Hiệp “gà” diễn hài. Cứ nhìn thấy cái mặt “dài thượt” cùng giọng nói “ngọng líu ngọng lô” của anh là tôi lại không thể nhịn được cười. Tôi mê Hiệp, thần tượng Hiệp lúc nào không biết.

Và tôi đã rất bất ngờ khi nghe tin Hiệp bị bắt vì ma túy. Mẹ tôi khi nghe tin chỉ buông một câu “nghệ sỹ mà” làm lòng tôi rối bời. Khi đó tôi đã rất thất vọng, không chỉ vì người nghệ sỹ tôi thích bị bắt, mà còn vì tôi sẽ không được cười thỏa thích khi được xem anh diễn hài nữa.

Hiệp “gà” bỗng nhiên trở thành “người nổi tiếng” vì những bê bối của anh. Mỗi khi đọc những bình luận theo kiểu “đá xoáy” trên mạng, lòng tôi như thắt lại. Nhưng tôi vẫn mặc kệ, vẫn hy vọng Hiệp sẽ cải tạo tốt và khi được tự do anh vẫn sẽ đem lại tiếng cười cho khán giả.

Tôi đã chia sẻ một phần niềm vui với Hiệp khi anh diễn hài ở trong tù, khi anh sớm được trả lại quyền công dân. Niềm vui đó không chỉ của riêng tôi mà của cả biết bao nhiêu con người yêu hài, yêu nghệ thuật.

Cao đẳng thực hành FPT Mạng cá cược bóng đá
 tổ chức cuộc thi "Nói cùng tôi"
…vẫn hy vọng Hiệp sẽ cải tạo tốt và khi được tự do anh vẫn sẽ đem lại tiếng cười cho khán giả.

Chương trình “gặp nhau cuối năm” lần đó, tất cả các “hoa hậu Táo” đều để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi, nhưng điều làm tôi vui mừng nhất chính là lại được nhìn thấy Hiệp “gà” xuất hiện trên truyền hình. Tuy không nổi bằng những Táo khác, nhưng “Gia Cát Dự”- Hiệp “gà” đã cuốn hút mạnh khán giả. Cụm từ “Gia Cát Dự” trở thành một tiếng lóng quen thuộc của giới trẻ, xuất hiện rất nhiều trên các diễn đàn, trong cuộc sống. Vậy là anh đã trở lại, không đình đám nhưng đi vào lòng người, vậy là tôi sẽ lại tiếp tục được cười nghiêng ngả khi xem anh diễn. Thật là một cảm xúc khó tả .

Bỗng tất cả những cảm xúc trong tôi biến mất khi nghe tin Hiệp chia tay người vợ đã đồng cam cộng khổ với mình để tìm kiếm hạnh phúc mới. Chao ôi! Cái ranh giới giữa yêu và ghét thật mỏng manh. Là một người được giáo dục cẩn thận từ nhỏ, lúc đó tình yêu mến đối với Hiệp trong tôi bỗng hóa thành sự giận dữ.

Tôi không thể kìm nén sự giận dữ trong lòng khi đọc những comment trên các diễn đàn nói về sự “phản bội” này của Hiệp. Rồi đùng một cái Hiệp lại chia tay người vợ mới của mình để đến với người khác. Thời gian đó tôi không làm được việc gì nên hồn vì sự thất vọng lớn lao đối với Hiệp. Mẹ tôi lại buông câu nói quen thuộc :”nghệ sỹ mà” làm tôi tức điên lên. Rất nhiều đêm tôi đã không ngủ để nghĩ xem tại sao một con người của nghệ thuật lại có thể hành xử một cách đáng thất vọng như vậy.

Tôi lang thang trên mạng đọc truyện để giải sầu. Nhưng cuốn tiểu thuyết tình cảm trở nên nhạt nhẽo đối với tôi. Bất ngờ tôi nhìn thấy một câu nói của một nhân vật trong cuốn tiểu thuyết :” Đừng bao giờ đánh giá cái gì chỉ qua vẻ bề ngoài”. Tôi sực tỉnh. Tôi chỉ là người ngoài, tôi đâu có biết được toàn bộ ngọn ngành bên trong sự việc. Tôi chỉ là một khán giả, một người yêu mến Hiệp mà thôi. Nếu tôi là Hiệp, nếu tôi bị tẩy chay, bị ghét bỏ thì tôi sẽ cảm thấy như thế nào, liệu tôi có đủ can đảm để đứng trên sân khấu, diễn hài cho khan giả xem khi trong lòng buồn như vậy hay không? Nhớ lại chuyện anh hề chán đời trong truyện cười của A-zít Nê-xin, tôi bỗng chuyển từ giận sang thương Hiệp.

Cao đẳng thực hành FPT Mạng cá cược bóng đá
 tổ chức cuộc thi "Nói cùng tôi"
Tôi bỗng hiểu ra một phần ý nghĩa của nghệ thuật, đó là mang lại cảm xúc cho khán giả

Gạt bỏ tất cả những cảm xúc về cuộc sống của Hiệp, tôi bật máy tính, xem những vở kịch hài mới của Hiệp với tư cách là một khán giả lần đầu tiên xem Hiệp diễn. Tôi vẫn cười nghiêng ngả như ngày xưa khi xem “Kén rể” rồi “Xông đất”…. Tôi bỗng hiểu ra một phần ý nghĩa của nghệ thuật, đó là mang lại cảm xúc cho khán giả. Người nghệ sỹ, cho dù cuộc sống riêng của họ có như thế nào thì một khi đã đứng trên sân khấu, họ vẫn sẵn sàng đeo một chiếc mặt nạ thủy tinh, vẫn sẵn sàng cố gắng hết mình để truyền cảm xúc cho khán giả. Tôi muốn nhắn gửi đến tất cả những người yêu hài rằng: hãy gạt bỏ những chuyện khác đi và cùng cười sảng khoái.

Hiệp gà ơi, hãy tiếp tục tạo ra tiếng cười nhé !

 

 

 

 

 

 

Đăng Kí học Fpoly 2023

Bình Luận