Mẹ mất khi con học lớp 8, sự ra đi của mẹ quá đột ngột khiến con thật sự hụt hẫng. Con im lặng hàng tháng trời sao cú sốc đó, không còn hoạt bát vui vẻ như lúc trước nữa. Nhưng thật may khi con còn có Bố. Sự quan tâm, lo lắng của bố dành cho con gái đến từ những điều nhỏ nhặt nhất.
Từ giặt giũ quần áo, dọn dẹp nhà cửa, từ những món ăn ngon khi con đói, những viên thuốc khi con bệnh đến việc học tập của con, chỉ một tay bố lo. Đã gần 8 năm, kể từ ngày mẹ mất, bố vẫn đi về một mình, tần tảo gánh gồng để con thực hiện ước mơ của mình. Nhưng bố ơi, ước mơ của con là bố đừng dành hết tình cảm của bố cho con, mà hãy tìm được một người phụ nữ thật tốt để san sẻ tình cảm ấm áp đó của bố. Con thật ngược đời với những bạn không còn mẹ khác bố nhỉ? Con luôn mong bố sớm tìm được 1 người phụ nữ khác, thay mẹ con chăm sóc bố.
Người ta nói “Mồ côi cha ăn cơm với cá, mồ côi má lót lá mà nằm” nhưng con thì chắc chắn không phải như thế vì con biết sống với bố không bao giờ con phải chịu thiệt thòi. Chiều nay, thắp lên bàn thờ mẹ một nén nhang, đứng thật lâu, nhìn vào ảnh mẹ, hình như mẹ đang mỉm cười với con bố ạ.