Tôi 20. Chưa làm được gì ngoài việc đậu vào một trường Đại học có tiếng nơi thủ đô. Nhưng trong tôi, nhiệt huyết và lòng ham muốn khằng định cá tính không nguôi thôi thúc tôi về một mơ ước. Rằng một ngày nào đó con bé hay tự ti, nhút nhát và luôn cảm thấy cuộc đời mình thật nhàm chán là tôi, dám đặt chân bước qua ranh giới và ra bên ngoài để xem thế giới này tròn méo ra sao.
Bạn biết không, tôi đã say sưa ngắm nhìn Venice thơ mộng cổ tích trong mùa lễ hội Carnival qua những bức ảnh panorama, tôi tưởng tượng viễn cảnh được duỗi thẳng đôi chân xuống màu nước xanh màu ngọc của dòng Verzasca của đất nước Thụy Sĩ, tôi khao khát được ngửa mặt lên trời đón những ánh nắng tinh khôi trên đất nước mặt trời mọc, tôi mơ mộng được duỗi thẳng đôi chân ngồi trên vỉa hè , nhấm nháp một chiếc bánh sừng bò nơi Paris hoa lệ, tôi muốn…, tôi muốn,…
Vâng, tôi 20. Và tôi biết đã đến lúc bắt đầu bước những bước đầu tiên trên con đường khám phá thế giới của tôi. Từ Việt Nam với những cung đường nhuộm hương sắc nhiệt đới cho đến những chuyến đi đến Nhật Bản xứ sở hoa anh đào, nơi Ba Lan rừng bạch dương sương trắng nắng tràn, miền đất Hà Lan của bạt ngàn rừng tuy líp,…tất cả đang đợi chờ tôi đến khám phá!
Những bức ảnh này ghi lại Sapa nắng thu vàng trải thảm -cung đường đầu tiên tôi vừa kết thúc 1 ngày trước, cung đường ghi dấu những háo hức của một cô gái 20 khao khát được đi!