Lê Thị Thương Thương – Ước mơ của tôi: Xây dựng những tình bạn có thật

14:11 12/11/2013

    Cuộc sống của tôi đang rất vui, hạnh phúc và tôi tưởng chừng như tràn ngập tiếng cười. Đối với tôi, như vậy là thành công. Và rồi không thể ngủ quên trong chiến thắng, ”bạn bè” đã đánh thức tôi dậy. Vấp ngã và trưởng thành hơn!

      Kể từ khi xuống Sài Gòn học, đến bây giờ đã hai tháng trôi qua, tôi tham gia rất nhiều hoạt động ngoài giờ, mục đích duy nhất là làm quen, gặp gỡ và kết bạn… Sau mỗi buổi giao lưu đó, tôi chia sẻ niềm vui của mình lên Facebook, những lời nói, những dòng cảm xúc và những tấm ảnh được đưa lên… Những người bạn cũng vui hơn và cảm thấy thích thú với những gì tôi chia sẻ.. Họ quan tâm cũng khá nhiều bằng việc ”like” bài đăng của tôi.

Tuy ở xa trường nhưng tôi rất chăm đi tham gia các hoạt động, với một cô gái nhỏ bé, còi còi, đâu ai nghĩ là sinh viên, nhưng lại rất náo nức và năng nổ phát biểu, dự các buổi chia sẻ xa gần trong thành phố.

Cứ thế, sau mỗi ngày đi học về, tham gia, tham gia và tham gia.. tôi cũng cảm thấy khá mệt. Việc học của tôi cũng không thực hiện tốt trong hai tháng vừa rồi. Thoáng buồn, nhưng tôi lại thấy vui hơn khi tôi dành thời gian nhắn tin chúc các bạn trong danh bạ cũng như những đứa bạn hồi cấp 3 ngủ ngon vào mỗi tối…Mệt mỏi cũng như chạy trốn, tôi lại mỉm cười chào ngày mới…

Cao đẳng thực hành FPT Mạng cá cược bóng đá
 tổ chức cuộc thi "Nói cùng tôi"
Tuy ở xa trường nhưng tôi rất chăm đi tham gia các hoạt động, với một cô gái nhỏ bé, còi còi, đâu ai nghĩ là sinh viên, nhưng lại rất náo nức và năng nổ phát biểu, dự các buổi chia sẻ xa gần trong thành phố. Nguồn: Internet

Thời gian trôi qua, hai tháng năng nổ, hăng hái của tôi chợt vụt tắt sau cuộc nói chuyện hôm ấy. Cuộc nói chuyện giữa những người bạn.

Hôm đó, bạn Q đăng lên Facebook lớp 12 của chúng tôi, nhắn rằng cô chủ nhiệm rất buồn vì chỉ có vài ba bạn hay hỏi thăm cô. Tôi đọc được một bình luận của A: ” Hối cấp 3 cô có quan tâm mấy ai đâu. Bây giờ như vậy cũng đúng thôi. Mấy đứa học trò cưng của cô đâu hết rồi.” Đọc xong tôi không kìm lòng nổi, tôi cảm thấy rất khó chịu khi bạn ấy có thể nói ra được những lời như vậy. Ngay lập tức, tôi kể về sự quan tâm của cô và dĩ nhiên tôi mong bạn ấy suy nghĩ lại…chỉ vậy thôi, suy nghĩ lại!

Nhưng không ngờ, tưởng chừng tôi là người hoá giải mâu thuẫn, thì các bạn nữ khác vô bình luận, nói tôi chuyện nhỏ xé ra to, nói tôi xúc phạm người khác, phản biện, dồn tôi vào một chỗ muốn ra cũng không ra được. Tôi càng cố nói rõ ra, giải thích ngọn ngành từng chỗ một thì các bạn đó cố tình không hiểu. Và rồi tôi thất vọng và cảm thấy không kìm lòng được khi nghe hai câu nói của A và B:”T nhẹ nhàng lắm, dễ thương lắm nhưng suy nghĩ thì không;  Tốt nhất T đừng để A nói tất cả những gì mấy bạn nói về T”. Tôi kể các bạn có thấy buồn thay cho tôi không?…Và rồi tôi kết thúc bằng việc xin lỗi và xoá các bình luận của mình sau khi nghe bạn B nói rằng ”bạn A nói đúng rồi đấy, không sai đâu, nhiều người nghĩ vậy lắm, cô bị như vậy là đúng rồi”.

Cao đẳng thực hành FPT Mạng cá cược bóng đá
 tổ chức cuộc thi "Nói cùng tôi"
Bây giờ, khi ”bạn bè” đã đánh thức tôi dậy. Cho tôi vấp ngã và trưởng thành hơn rất nhiều thì ước mơ của tôi là: Xây dựng những tình bạn có thật. Nguồn: Internet

Dừng cuộc tranh cãi vào lúc gần 1 giờ sáng.. Tôi kìm lòng nhưng đã phải khóc. Khóc vì mình đã thất bại. Tất cả những hi sinh của mình cho lớp, những việc mình làm được cho là ”dễ thương, nhẹ nhàng nhưng suy nghĩ thì không”, được bàn tán, nói ra nói vào và trở nên giả tạo. Tôi cũng nghe rồi nhưng tôi không tin nhiều đâu… Tôi khóc, mắt rất đau rồi! Nức không ra hơi nữa rồi! nhưng vẫn cứ thế, tôi suy nghĩ rất nhiều và nhận ra được rằng: Cho dù mình bỏ qua tất cả nhưng người khác thì không, họ ghen tị và rồi bàn tán… cũng như một phiên toà, mọi người nói mình vậy nhưng mình không vậy thì chỉ có người thân mình bảo vệ mình. Sau phiên toà của tôi, không luật sư, tôi đã bị đẩy vào những tội danh mà tôi chưa từng nghĩ đến. Tôi đã bị loại khỏi cuộc chơi và không còn là đứa bạn mà họ giả vờ nói chuyện nữa. Những đứa bạn tôi đã chơi cùng, đã từng đứng trên bảng giải  bài tập cho, đã từng giúp khi không hiểu bài,..”họ” chỉ là những đứa bạn ”ảo”.

Cho dù những đứa bạn khác chỉ cho tôi hiểu hơn nhưng lúc đó tôi bỏ ngoài tai, câu được câu mất, rồi nhận ra rằng không đứa bạn nào thật sự quan tâm mình cả. Nhìn lại nụ cười của tôi trong những tấm ảnh, tôi chỉ thấy một sự cô đơn, buồn tẻ và thất bại.

Và rồi tôi hiểu ra rằng…để thay đổi nó, tôi phải chia sẻ tâm tư của mình, lại gần bằng trái tim hơn là việc ”làm cho người khác cười rồi mình cảm thấy vui lây”… Bởi lẽ trong tôi, cuộc sống luôn cần có bạn bè.

Bây giờ, khi ”bạn bè” đã đánh thức tôi dậy. Cho tôi vấp ngã và trưởng thành hơn rất nhiều thì ước mơ của tôi là: Xây dựng những tình bạn có thật.

 

 

 

 

Đăng Kí học Fpoly 2023

Bình Luận