Mây lang thang

10:58 07/11/2013

Giữa tình cảm và lí trí thì tôi thuộc nhóm người hướng theo tình cảm. Thật hạnh phúc khi tôi được lớn lên trong một gia đình luôn tràn ngập niềm vui cùng với tình yêu thương của cha mẹ.

Vì vậy mà ngay từ nhỏ tôi luôn thấu hiểu những vất vả, những suy nghĩ, lo toan mà bố mẹ phải chịu đựng. Gia đình tôi không được khá giả, bố mẹ đều làm nông nên việc nuôi ba chị em ăn học là rất khó khăn. Ngoài công việc đồng áng thì mẹ còn nhận một số việc khác về làm thêm tại nhà. Có lẽ do vẫn còn nhỏ, còn ham chơi nên bản thân có đôi lúc hơi bướng tôi hay bỏ việc và trốn đi chơi, mẹ cũng không quát mắng mà còn mua quà cho tôi sau khi nhận được tiền làm thêm.

Lớn lên một chút tôi quyết định đi làm thêm, đó là hè năm lớp 9, đó là một công việc thuộc về đồ điện, cụ thể là cuốn máy nạp ác quy, cắt phe sắt, chọn hàng, bắt vít… rất nhiều công đoạn. Tất nhiên là công việc cũng đơn giản thôi nhưng nhiều lúc cũng khá nguy hiểm và thường xuyên xây xước tay chân.

Tôi biết rằng mẹ không hề muốn cho tôi đi làm, vì ở nhà mẹ cũng chẳng vui sướng gì. Một mình mẹ phải lo tất cả công việc ở nhà để bố còn yên tâm đi làm xa kiếm tiền. Một ngày thật dài làm 8 tiếng mà sao mãi không hết ca để về ăn cơm mẹ nấu, kể cho mẹ nghe hôm nay con làm những gì, con gặp những ai, để cho mẹ biết rằng con đi làm mà vẫn rất vui, để mẹ không phải lo cho con. Một ngày trôi qua, một tuần trôi qua, cuối cùng thì một tháng cũng qua, cầm trên tay một tờ giấy được buộc một cái dây bên ngoài kèm theo tên tôi “Vân”.

Tôi rất háo hức không hiểu mình sẽ nhận được lương thế nào, chờ mãi, chờ mãi, đợi ông chủ đi rồi thì cả nhóm mới dám mở tờ giấy đó ra. Một cảm xúc khó tả tới nghẹn ngào! Tôi được 150 nghìn trong một tháng, số tiền khá nhỏ bé, tuy nhiên thì thời điểm đó đồng tiền còn rất giá trị. Mở ra xem xong tôi lại gói lại như cũ và trong đầu chỉ nghĩ tới mẹ, và muốn cho mẹ biết đầu tiên.

Cao đẳng thực hành FPT Mạng cá cược bóng đá
 tổ chức cuộc thi "Nói cùng tôi"
Một ngày thật dài làm 8 tiếng mà sao mãi không hết ca để về ăn cơm mẹ nấu, kể cho mẹ nghe hôm nay con làm những gì, con gặp những ai, để cho mẹ biết rằng con đi làm mà vẫn rất vui, để mẹ không phải lo cho con. Nguồn: Internet

Với số tiền vất vả kiếm được trong tháng nghỉ hè của mình tôi không biết sẽ chi tiêu gì, tôi chỉ muốn mẹ cầm và dùng cho các khoản phải chi tiêu trong gia đình. Cho tới bây giờ khi đang là sinh viên, tôi vẫn tiếp tục đi làm thêm, công việc là phục vụ cửa hàng ăn uống, cũng khá mệt, nhưng tôi biết cách cân bằng giữa học tập và công việc. Dù có mệt mỏi, đôi lúc có chán nản, muốn khóc, muốn bỏ cuộc, nhưng nghĩ về gia đình tôi vẫn tiếp tục, tiếp tục để hàng tháng không phải xin thêm tiền của bố mẹ, đồng thời tôi cũng muốn bản thân cọ sát với cuộc sống bên ngoài – cuộc sống khá tấp nập và bon chen.

Đi làm thêm tôi có thể tự trả tiền thuê nhà, và một vài khoản chi tiêu nho nhỏ. Thật sự khi kiếm ra đồng tiền rồi tôi mới thấy trân trọng nó thế nào, muốn mua nhiều thứ nhưng nghĩ lại nếu mình mua cái đó có khi lại mất hẳn nửa tháng lương nên lại phải đắn đo cân nhắc xem liệu thứ mình sắp mua có thật sự cần thiết không rồi mới đưa ra quyết định.

Tôi biết rằng cùng lứa tuổi như tôi các bạn khác được tiêu dùng thoải mái, thích là mua thích là tiêu chứ không lo nghĩ gì. Bạn biết không điều mà tôi muốn làm đầu tiên khi nhận được lương sắp tới là gọi điện về cho gia đình, và nói rằng: “ Hôm nay con được nhận lương bố mẹ ạ, con đã làm thêm và kiếm được tiền – đồng tiền từ chính bàn tay, công sức, mồ hôi, và cả nước mắt của con, con muốn bố mẹ biết rằng con đã lớn, con đã tự lập và biết chăm sóc cho bản thân mình rồi, nên bố mẹ không phải lo nghĩ cho con nhiều nữa.

Con yêu bố mẹ, yêu các chị, yêu gia đình mình  – nơi bình yên – nơi luôn bên cạnh con bất cứ lúc nào ! ”

 

 

Đăng Kí học Fpoly 2023

Bình Luận