Trần Thị Hiền – Đồng tiền đầu tiên

11:08 07/11/2013

Đồng tiền- cái mà làm tôi hạnh phúc và sung sướng khi sở hữu nó, nhưng cũng là thứ khiến tôi căm thù và đáng sợ khi ngày nào con người ta cũng phải sống vì nó.

Là sinh viên năm hai rồi, tôi cũng tập tành làm thêm kiếm tiền. Mục đích kiếm tiền của tôi ở độ tuổi này không phải lo cho cuộc sống, cho miếng cơm manh áo hằng ngày như một người phụ nữ trưởng thành khác lo cho gia đình họ vậy.

Nếu được hỏi mục đích đi làm thêm kiếm tiền của tôi là gì thì đơn giản thôi. Tôi kiếm tiền để mua những thứ mà tôi thích, tôi muốn mà không phải hao hụt tới số tiền hàng tháng bố gửi lên hay ngửa tay xin tiền tiêu vặt của mẹ. Tôi cảm thấy mình đủ lớn để làm một công việc gì đó. Tôi muốn mua quần áo đẹp, những bộ trang điểm cao cấp hơn,  hay ước mơ đổi điện thoại xịn mà tôi vẫn hằng ao ước. Đơn giản vậy thôi,chứ tôi cũng không cần kiếm tiền để tự lo cho cuộc sống của mình vì nhà tôi cũng không đến nỗi nghèo túng quá.Vậy là tôi quyết định đi làm thêm-công việc gia sư ấy

Tôi chọn công việc này vì đơn giản nghĩ rằng đối với sinh viên như tôi gia sư là công việc phù hợp nhất.Trong quá trình dạy học tôi có thể nâng cao trình độ sư phạm của mình cũng như mở rộng giao tiếp hơn.Và giống như trong một giấc mơ hay trong những bộ phim trên truyền hình, tôi thấy con đường kế tiếp của mình trải đầy màu hồng với những ngày thàng tốt đẹp.Thế nhưng……..

Khi bắt đầu nhận công việc tôi quyết định không nói cho bố mẹ ở dưới quê biết với mong muốn khi nào nhận được số tiền lương đầu tiên tôi sẽ mua một thứ gì đó để làm quà. Và những ngày tháng đầu tiên đi dạy tôi cảm nhận được sự vất vả, mệt nhọc khi làm ra được đồng tiền. Nơi tôi đi dạy phải đi bằng xe đạp và dạy vào buổi tối nên tôi cảm thấy không thoải mái lắm.

Cao đẳng thực hành FPT Mạng cá cược bóng đá
 tổ chức cuộc thi "Nói cùng tôi"
Lần đầu tiên đi làm thêm thế này nên tôi không có kinh nghiệm cũng như kĩ năng sư phạm nên đôi lúc tôi muốn bỏ cuộc và gục ngã.

Trước khi nhận lớp tôi vẽ ra một viễn cảnh mơ mộng nhưng thực tế thì không phải như vậy.Con bé ấy hoàn toàn ngang ngược, ương bướng và khó bảo. Lần đầu tiên đi làm thêm thế này nên tôi không có kinh nghiệm cũng như kĩ năng sư phạm nên đôi lúc tôi muốn bỏ cuộc và gục ngã.

Và rồi sau hai tuần tôi cũng quyết định báo cho mẹ biết về công việc hiện tại tôi đang theo đuổi với hi vọng nhận được sự đồng cảm,sự chia sẻ, an ủi của mẹ. Nhưng hoàn toàn trái ngược lại “tôi đâu có mượn cô đi làm thêm?, tiền tôi gửi cho cô còn thiếu hay sao?” Tôi muốn nói không phải như thế, tôi chỉ muốn kiếm tiền để mua những gì tôi thích. Nhiều lúc đi qua những cửa hàng quần áo sang trọng, những món hàng mĩ phẩm cao cấp hay những món đồ cho con gái mà tôi lại xuýt xoa, hi vọng.

Tôi muốn có nó nhưng không muốn xin thêm tiền của mẹ vì tôi biết hiện tại nhà tôi đang gặp khó khăn về tài chính.Và rồi tôi đã rớt nước mắt khi nghe những lời trách móc của mẹ. Tôi quá mệt mổi từ chỗ làm, bị áp lực từ việc học và thi cử trên trường lớp và không nhận được sự an ủi từ phía mẹ. Tôi biết mẹ lo lắng cho tôi khi phải làm quá nhiều công việc khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường, sợ bị người ta ăn hiếp, sợ con gái đi đêm về hôm,s ợ con mệt không đủ sức để lên lớp………

Trên con đường trở về nhà,tôi nghe tiếng gió phả vào mặt, tiếng người, tiếng xe cộ vẫn bon chen trên cái đất Hà Thành này, tự dưng tôi thấy mình thật nhỏ bé,y ếu ớt.Trong những lúc ấy tôi cảm nhận được vị đắng của đồng tiền,vị mặn của cái nghề gia sư này.Tôi muốn con bé ấy nghe lời tôi, muốn mẹ quan tâm, hỏi han, an ủi tôi mỗi khi tôi mệt mỏi, gục ngã.

Và rồi cũng đến lúc tôi được cầm trên tay những đồng tiền do chính tôi làm ra.Tôi thấy những giọt mồ hôi pha lẫn với vài giọt nước mắt ở trên đó, tôi thấy sự vất vả, cực nhọc khi phải đạp xe ba cây số tới chỗ dạy, tôi thấy sự ức chế khi học sinh của tôi không chịu làm bài tập và không chịu nghe lời, tôi thấy sự thất vọng và tức giận của mẹ khi nghe tôi đi làm thêm kiếm tiền….

Và đâu đó tôi thấy sự hạnh phúc sung sướng và cả hãnh diện khi tôi có thể kiếm ra được đồng tiền đầu tiên theo đuổi những gì mà tôi thích,tôi muốn.Và rồi tôi cũng cảm nhận được rằng kiếm ra đồng tiền đã khó nhưng sử dụng chúng như thế nào mới là quan trọng. Vậy mà cứ tới tháng lấy tiền của mẹ, tôi đã sử dụng không biết tiếc. Hồi đó tôi phung phí bao nhiêu thì giờ đây tôi càng trân trọng nó và người đã kiếm ra nó bấy nhiêu.Cuối cùng tôi muốn cám ơn cuộc đời này, cám ơn những công việc làm thêm đã cho tôi biết ý nghĩa của đồng tiền.

Đăng Kí học Fpoly 2023

Bình Luận