Ai cũng có một thần tượng cho riêng mình, và tôi có một, một người tôi chưa bao giờ gặp nhưng đã mang lại cho tôi một cuộc sống khác tôi ngày trước.
Tôi là thằng con trai đã 19 tuổi nhưng bề ngoài cứ như 1 đứa con nít. Miệng nói luyên thuyên, tay chân loi nhoi, chạy lăng xăng, lúc nào cũng hồn nhiên nhí nhố, ai cũng quở, nhưng họ hay nói nhóm nào thiếu tôi chắc buồn hiu. Tôi tự hào vì đó là ưu điểm lớn của mình. Nhưng ưu điểm lại biến thành nhược điểm trong mắt một số người. Đặc biệt hơn đó là thằng bạn thân của tôi. Bởi lẽ sự hồn nhiên đó rất mong manh với định nghĩa “ Con gái mang vẻ ngoài con trai”, đúng hơn là Gay. Và đó là điểm kết thúc một tình bạn .
Vô tình một lần xem clip của nhóm nhac Beast khi quay ở hậu trường , tôi biết đến Yang Yoseob. Vẻ bề ngoài bầu bĩnh đã đành, tính cách lại còn trẻ con hơn cả vẻ bên ngoài. Tôi xem nhiều clip về Yosoeb hơn, càng xem tôi càng thích. Tôi chợt nhận ra mình có gì đó như Yoseob ở cái tính cách trẻ con, hồn nhiên và cứ ngu ngơ với anh chị lớn hơn. Tôi được biết Yoseob rất thân thiết với các thành viên khác, nhiều clip phản cảm quay cảnh quàng vai bá cổ ,nắm tay, ôm nhau suốt ngày. Lúc nào cũng thấy cười đùa, lạc quan, kể cả khi đứng trên sân khấu anh ấy cũng tạo cho khán giả cảm giác rất vô tư thoải mái. Tình cảm anh ấy dành cho khán giả cũng rất vô tư, và khán giả cũng xem anh như một thằng trẻ con mà mình yêu thích. Giọng ca của anh thì không phải bình luận nữa, “quá tuyệt” (tôi cứ mơ ước mình có thể hát được bằng một nữa của anh là hạnh phúc rồi).
Quay lại với tính cách của anh,không phải lúc nào củng nhún nhảy, có khi anh ấy ngồi trầm ngâm, bởi lẽ cuộc sống thực ắt sẽ có nhiều điều phải suy nghĩ, đắn đo. Thế nhưng khi ai khác có mặt là nụ cười lại nở ra vì anh ấy không muốn ai phải buồn hay vì mình mà buồn cả.
Tôi đã trải qua cú sốc lớn trong tình bạn như thế. Cứ thầm trách tại sao bản tính mình như vậy, mình có như người ta nói hay không sao mình không biết nhưng đứa bạn thân nhất lại nói điều đó. Khoảng thời gian hụt hẫn sống trong những suy nghĩ thật sự rất nặng nề rất thất vọng . Trong khi đó, Yang Yoseob âm thầm trở thành thần tượng , con người mà tôi nên noi theo để tìm được cách sống cho mình. Nhìn cuộc sống của anh, cũng vô tư, cũnghồn nhiên, cũng có những đứa bạn con trai rất gần gũi thân thiết, dù có nhiều người nghi ngờ giới tính của anh ấy, nhưng anh ấy không quan tâm. Anh ấy biết mình là ai và mình sống như thế nào, anh ấy không ngần ngại thể hiện cá tính của mình dù bất cứ nơi đâu, đó là con người thật của anh ấy.Sự lạc quan đó như truyền tới trái tim tôi, tôi cảm thấy mình không nên buồn vì những chuyện không đáng, những chuyện từ những người không hiểu mình.
Giờ đây, cuộc sống của tôi được đánh giá bằng hai chữ “ Lạc Quan”. Cám ơn sự lạc quan trọng cuộc sống mà tôi đã tìm thấy được ở anh. Mỗi khi buồn , tôi đều tìm đến những clip quay lại cuộc sống của anh, rồi tôi tự nhủ bản thân : “ Yoseob làm được , tôi sẽ làm được”.