Câu chuyện tôi muốn kể cho các bạn cũng chính là câu chuyện của chính tôi, chắc với nhiều người nó không to tát gì nhưng với tôi, nó là một bài học. Bài học để tôi nhận ra rằng cha mẹ mình phải khổ cực như thế nào để kiếm ra đồng tiền.
Chuyện xảy ra vào năm ngoái, tôi đang là 1 cậu học sinh THPT và rất thích buôn bán. Ý định sẽ mở shop bán đồ bắt đầu hình thành trong đầu tôi. Bắt đầu lao đầu vào lập web rồi tìm hiểu thị trường.
Và rồi cũng có người đặt mua áo của tôi, với số lượng lớn (nói lớn vậy thôi nhưng chỉ có 15 cái), sáng hôm đó tôi giao hàng và cầm trong tay 4 triệu 2 trăm cả vốn lẫn lãi. Cái ý định khi bước về nhà rồi khoe với mẹ mình rằng đó là tiền con tự kiếm ra. Tôi tưởng tượng ra khuôn mặt mẹ tôi sẽ cười hạnh phúc và tự hào về tôi làm tôi càng muốn chạy nhanh về nhà.
Nhưng ngay sau đó là 1 cú điện của mẹ tôi báo rằng ba tôi bị tai nạn xe ở Phú Yên và tông chết 2 người. Trong đầu tôi bỗng trống rỗng, hụt hẫn, lo lắng…
Sự việc sau đó tôi có nghe mẹ nói mẹ phải ở đó lo cho gia đình người chết nên phải đi 1 tháng mới về được. Tôi phải tự lập với số tiền mà tôi kiếm được. 1- 2 ngày ăn tiệm đầu tiên tôi thấy rất bình thường, nhưng qua ngày thứ 4, thứ 5, cảm giác nhớ mâm cơm gia đình đã hiện lên. Và qua tuần thứ 2, tôi đã khóc khi phải đi ăn 1 mình vì nhớ ba mẹ tôi.
Không những vậy, còn tiền điện, tiền nước, tiền mạng, mọi thứ cứ thế dần vào 1 mình tôi. Tôi đâu dám xin mẹ tiền để trả, ba mẹ tôi đã đủ khổ rồi – tôi nghĩ vậy.
Qua 1 tháng, tôi đã thật sự cảm nhận được áp lực của ba mẹ mình. Vậy mà bao nhiêu ngày qua tôi không hề biết điều đó. Suy nghĩ của tôi lúc đó đơn giản lắm. Nhưng rồi ba mẹ về và tôi khóc như 1 đứa con nít, ôm chồm lấy ba mẹ – con xin lỗi ba mẹ, con đã hiểu rồi- rồi ba mẹ cũng khóc theo tôi.
Đó không nhưng là đồng tiền đầu tiên mà tôi kiếm được mà hơn hết nó còn giúp tôi hiểu ra cuộc sống không như những gì mình mộng mơ. 4 chữ: cơm-áo-gạo-tiền đi liền với mỗi gia đình, nhất là đối với người làm cha làm mẹ. Vậy nên các bạn hãy dừng lại, nhìn lại, nhìn và quan sát gia đình mình hàng ngày như thế nào, khi bạn chịu quan sát bạn sẽ hiểu, 1 khi đã hiểu bạn sẽ sống có ý nghĩ hơn.