Chắc hẳn trong suy nghĩ của mỗi người, chuyện sống và ước mơ là điều hiển nhiên như chuyện hằng ngày bạn phải ăn cơm, uống nước.
Nhưng đã bao giờ, bạn nghiêm túc suy nghĩ về ước mơ của mình?
Tôi 20 tuổi ! Thật đẹp biết bao khi mình còn trẻ, có thể làm những điều mình thích !
Nhưng, ước mơ của tôi, điều mà tôi muốn đạt được trong cuộc sống của mình, cái đích của việc học tập, sự cố gắng trong hiện tại…tôi đã mất rất nhiều thời gian đi tìm nó !
Quãng thời gian trước đây, là một người có vô số “ước mơ”, tôi nghĩ những điều đó mình chỉ cần mơ mộng cho có, không cần biết nó có thành hiện thực hay không, không cần quan tâm mình có muốn thực hiện nó. Chỉ là khi có người hỏi bạn về ước mơ thì bạn có cái để trả lời.
20 tuổi, tôi nghĩ mình cũng nên suy nghĩ lại về điều mình muốn !
Mọi sự cố gắng đều hướng tới cái đích viên mãn !
Tôi, một cô gái đơn giản từ suy nghĩ đến tính cách, điều tôi mong muốn nhất chỉ là một cuộc sống hạnh phúc theo đúng nghĩa. Trải qua 20 năm cuộc sống, chưa từng gặp khắc khổ, con người tôi vì vậy mà cũng chưa thể trưởng thành. Gia đình, hai từ nghe thật đơn giản đó đã nuôi tôi lớn, bao bọc tâm hồn tôi, chặt chẽ đến mực tôi luôn nghĩ những điều đó là hiển nhiên.
Chưa một lần tôi thốt lên : “ Con yêu bố” hay “ Con yêu mẹ lắm !”
Tự thấy giật mình ! Tại sao những điều đơn giản đó tôi lại không thể làm giống như sự chăm sóc mà bố mẹ dành cho mình?
Ông bà, bố mẹ, anh em..Tất cả họ đều vô cùng quan trọng trong cuộc sống của tôi. Thật không thể tưởng tượng, mất đi một trong số họ, hạnh phúc của tôi liệu có thể trọn vẹn?
Một người bạn của tôi, gần đây đã mất đi bố vì bệnh ung thư, mẹ cũng đã ra đi khi bạn ấy còn nhỏ.
Tôi đã bắt đầu nghĩ về người thân của mình từ lúc đó. Cảm giác không còn mẹ để phải nghe cằn nhằn, không còn bố để nũng nịu, không còn ai lo lắng cho mình, một mình mình bơ vơ giữa bộn bề cuộc sống này, thật khiến cho bản thân tôi phải sợ hãi.
Tất cả đã thay đổi từ đấy ! Mọi điều tôi mong muốn đều dành cho gia đình của tôi. Tôi nghĩ cái mình cần nhất trong hiện tại, tương lai hay bất cứ lúc nào yếu đuối cũng là sự cổ vũ từ gia đình. Sức mạnh để thực hiện những mong muốn cũng chính từ tấm nền bê tông vững chắc mà gia đình giúp tôi xây dựng lên.
Vì vậy mà….
Ông ! Bà ! Bố ! Mẹ ! Tuy rằng con chưa từng một lần nói ra, nhưng mọi người hãy tin rằng con yêu mọi người nhiều lắm ! Con rất biết ơn những gì mọi người đã làm, đã hi sinh vì con, vì các em con trong suốt những năm tháng qua !
Hãy cười nói, yêu thương nhau và sống hạnh phúc như những gì đang có. Bởi vì gia đình mình chính là nguồn ước mơ của chúng con !