Cái ngày đầu tiên!…Phải nói là có lẽ hết cuộc đời này tôi cũng sẽ không bao giờ nghĩ rằng là mình sẽ quên được nó. Cái ngày mà tôi cho là ngày xui nhất trong cuộc đời mình.
Ngày lãnh lương đầu tiên……Kết thúc một kì thi đại học, cao đẳng dài dăng dẳng. Tôi được mẹ tôi góp ý về công việc trong nhà máy mà mẹ tôi hay đi làm trước đó :”con đi làm với mẹ cho vui,cho biết tiền dễ kiếm không!…..”. Do tính tôi tham chơi nên mẹ tôi có lẽ góp ý cũng hơi nhiều …. Ngày sau đó tôi đi làm, nhìn khung cảnh công ty mà mình bước vô có lẽ choáng ngợp trước mắt tôi. Tôi đã từng nghĩ rằng khi đứng bên ngoài cổng và nói rằng “ui chao ơi,cái công ty gì mà bé xíu” có lẽ suy nghĩ hơi kì so với lúc này.
Hôm đó tôi lại đi một mình nên có vẻ hơi nhút nhát do chưa quen sao ấy,nhìn xung quanh và mãi tìm kiếm 1 thứ gì đó mà tôi không nghĩ ra,bất chợt :” a, kia rồi, một đứa mình quen đây mà”. Chạy ngay tới bên tên ấy và đập 1 cái rõ mạnh vào nó và cười ha hả……Có lẽ vui cho tới khi chúng tôi được nhóm trưởng phụ trách nhóm dẫn vào xưởng làm việc.
Sau phần giới thiệu về người mới, tôi được ảnh chỉ vào chỗ làm việc của tôi, mỗi người một ngả. Sau 5 tiếng vất vả lắm, cái giờ mà tôi mong nhất đó chính là giờ cơm. Chạy một mạch lên tầng ăn, chưa đợi ai hết đã một mình cắm mặt cắm cổ ăn. Cũng không để ý gì nhiều mà hình như mọi người khác đang nhìn tôi chằm chằm ý. Thấy vậy ,mấy anh mà tôi quen trong lúc làm đã nhắc và nói ăn từ từ thôi….
Sau một tuần như vậy, tôi đã học được cách ăn trong công ty là như thế nào, hình như có lẽ tôi trưởng thành hơn thì phải. Làm được một thời gian chắc khoảng 15-16 ngày gì đó, tôi quậy hơn hẳn, chạy dòng dòng hoài. Và chính vì lần đó mà cái xưởng tôi chìm trong khói …. Nghĩ lại có vẽ buồn cười vì ngày đó tôi được giao nhiêm vụ nấu bánh, thế mà tôi lại chạy đi làm cái lò lên nóng lên tới hơn 100 độ c. Khói bay như mây ý.
Được 1 tháng kể từ lúc tôi làm việc, cũng đã tới ngày lãnh lương rồi. 6h chiều có mặt như đã hẹn. Đi 1 hồi cũng tới nơi. Ui chao, lắm người thế!! Phòng gì mà tiền không vậy nè! Chờ mãi cũng tới mình. Tới bàn lĩnh, kí tên xong xuôi rồi, họ đưa tiền cho bảo đếm đi xem thiếu không. Do mới làm mà, run lắm đếm đi đếm lại 3 lần đó. 3 triệu mà toàn 50 ngàn không. Vừa run vừa vui. Chắc mẹ mình vui lắm đây. hihi. Ra về,tới nơi để lấy xe đạp. Không biết do trời tối hay không nữa thì vấp phải cái xe đẩy hàng nằm ngay giữa đường. Kết quả gãy 1 cái răng, chảy máu 2 cái đầu gối,l a gần chết. Chổ lấy xe kia rồi ,mà cái xe mình đâu. chạy dòng dòng hỏi không ra.
Bắt đầu run và sợ, không biết làm gì luôn, ngồi yên một chỗ ngồi suy nghĩ xem mẹ mình có la mình không?.3 phút sau,ông bảo vệ đạp xe vào hỏi: “xe này của cháu hả”. Lao lên xe đạp về nhà ngay kèm theo lấy 50 ngàn giấu mẹ đi chơi. Về tới nhà, chạy lại đưa cho mẹ 2.5 triệu luôn, rồi đưa cho ba 200 ngàn coi như tiền đi nhậu với bạn và cũng không quên mua 5 gói bánh cho em mình.
Thấy đầu gối của tôi bị chảy máu và gãy cái răng mẹ tôi cũng đã biết được nguyên nhân rồi và sau đó là cả nhà cười như có tiệc áy. Trong cảm giác của tôi lúc bấy giờ là đau, vui, sợ và hạnh phúc rất nhiều.Cái cảm giác có lẽ lúc ngủ tôi vẫn còn chưa hết nữa.Và tới giờ thì nghĩ lại mình cũng hài ghê.ha ha ha ……….