Nguyễn Thị Nguyên Hà – Ước mơ của con

17:02 06/11/2013

Bệnh của mẹ đã lâu rồi  nhưng khi đó con còn nhỏ quá nên chưa biết mẹ bị gì. Khi lớn dần lên, rồi khi con ra thành phố học ở với cậu mợ rồi con mới biết mẹ bị “trầm cảm” một căn bệnh thần kinh rất khó chữa, phải có sự cố gắng nhiều từ bản thân mẹ . Do mẹ ít nói, ít thổ lộ cùng con, khi con còn là học sinh đâu nghe mẹ nói gì, con chỉ biết học thật giỏi để thi đậu ĐẠI HỌC  cho ba mẹ vui thôi. nhưng không biết mẹ tần tảo lo cho con mà những nỗi buồn, sự lo lắng mẹ giấu trong lòng, không nói cho con đẻ rồi mẹ đau mấy tháng nay…

Bây  giờ mà cho con 1 điều ước thì con sẽ ước cho mẹ con mạnh khỏe như xưa.Để gia đình mình vui vẻ nói chuyện quây quần bên nhau. Nhiều lúc buồn con cũng khóc nhưng từ khi mẹ ra đây con buồn biêt bao nhiêu. Niềm vui chưa bao nhiêu nhưng nỗi buồn đè nặng lòng con, nhiều lúc con bất lực, con không biết mình nên làm gì để mẹ khỏe lại đây.Con không hiểu vì sao lại ra như ri. Con chỉ muốn khóc rồi tự trách mình, khó hơn bài toán mô con từng giải. Làm sao đây?

Hãy lấy đi ở con và trao lại sức khỏe cho mẹ. Chỉ cần như rứa thôi, con chỉ cần mỗi khi con gọi điện thoại là mẹ nhấc máy và kể chuyện vui cho con nghe, chuyện gì cũng kể, rồi nhắc nhở con lo học….. con thèm được nghe những câu nói đó. Nhưng biết khi nào con nghe lại được đây. Buồn biết bao!
Mỗi sáng thức dậy,con chỉ muốn nghe tiếng mẹ kêu, mẹ rủ con đi ăn, nhưng biết bao giờ con mới nghe lại đc những câu nói đó ” Ni ơi! con dậy coi bài vở đi học con, ngủ chừng nớ đủ rồi ! Để mẹ đi mua đồ ăn sáng, con đánh răng đi”….. mẹ ơi con thèm nghe những câu nói nớ, con thèm nghe lắm mẹ ơi., hèm hơn những món mà con thèm.
Con cảm thấy mình bất lực trước bệnh của mẹ. Con chỉ biết khóc rồi kể lể tâm sự của mình. Vô dụng quá, con vô dụng… ! Con hờn dỗi mẹ… vì mẹ không  chịu nghe con, con kệ mẹ để mẹ thích làm chi mẹ làm. Vì con kêu miết mà mẹ không chịu ra khỏi giường. Con ghét….!
Nhưng mẹ ơi… con sợ 1 ngày mẹ bỏ con mà đi thì con biết làm sao? Con buồn lắm mẹ… Nhưng con không  biết cách nào để mẹ vui vẻ rồi mau lành. Hay là con còn con nít, chưa hiểu chi cuộc sống này hả mẹ. Con muốn nói hết tâm sự của con với mẹ. Nhưng con thấy lời nói này chẳng có tác dụng gì…

Cao đẳng thực hành FPT Mạng cá cược bóng đá
 tổ chức cuộc thi "Nói cùng tôi"
Hãy lấy đi ở con và trao lại sức khỏe cho mẹ. Chỉ cần như rứa thôi, con chỉ cần mỗi khi con gọi điện thoại là mẹ nhấc máy và kể chuyện vui cho con nghe, chuyện gì cũng kể, rồi nhắc nhở con lo học….. con thèm được nghe những câu nói đó.

Mọi ng la con vì sao con không chăm sóc, không dẫn mẹ đi chơi… con không còn cười nữa. Con không muốn cười nữa, hãy lấy đi nụ cừơi của con để mẹ mãi cười luôn. Nếu đổi như rứa…. bây giờ con hơi rụt rè mẹ.nhưng con “sẽ” chấp nhận đổi mẹ à. Vì con thương mẹ lắm! Mẹ ơi, con chỉ mong mẹ vui thôi, để mẹ luôn bên con với ba với em.

Con động viên mẹ cố gắng lên nhưng mẹ khó quá mẹ ơi….Con ước khi sáng mai thức dậy,  tiếng mẹ là tiếng đầu tiên con nghe được. Điều ước nhỏ mà thật khó với mẹ. Mẹ ngủ tới 8h con gọi miết mà mẹ không chịu ra khỏi giường, khác hoàn toàn với trước kia mẹ dậy 4h-5h để chạy thể dục.

Nếu lúc trước con ước con sẽ đậu đại học thì giờ đây, điều đó đã thành hiện thực rồi, nhưng để đậu đại học mà mẹ cứ âu sầu, ít nói biết như rứa thì con đâu có vui. “ước”, điều ước của con cho mẹ mau lành bệnh để gia đình mình như xưa – lúc trước khi mẹ đau như thế này.

Như trang nhật ký con viết về mẹ, con mong mẹ đọc được những lời này con nói để mẹ hiểu con hy vọng về mẹ như thế nào, có nhiều như những điều mẹ hy vọng về con không?  Con mong mãi được nằm trong lòng mẹ đẻ mẹ vuốt mái tóc con,nó thật hạnh phúc

 

Đăng Kí học Fpoly 2023

Bình Luận