Năm nay học đại học cũng là năm ba rồi, sang năm là đã ra trường rồi,tôi thấy cũng nhanh nhưng không thấy tiếc là sắp phải ra trường.Vì bản thân cũng mong nhanh ra trường đi làm kiếm tiền để nuôi em và phụ gúp bố mẹ phần nào. Bản thân tôi cũng không biêt là mình đã lãng phí thời gian cho học hành không nữa.
Ngay khi lên nhập học được 1 tuần, ở nhà chán quá tôi đã gọi điện cho chị họ nhờ chị xin việc làm thêm cho. Hôm sau chị tới phòng trọ chở tới công ty rồi quay về luôn vì hôm đó là chủ nhật. Chỉ đi để tôi biết đường thôi, về tới phòng tôi thấy đường xa nản chả muốn đi làm nữa. Nhưng nghĩ ở nhà suốt phí thời gian, hôm sau tôi đành mò tới chỗ làm vậy.
Đạp xe gần 30 phút cũng thấy mệt mùa hè thì nóng bức, ướt hết áo nghĩ lại nản. Sao hồi đó chịu khó thế (đúng là sinh viên năm nhất ). Tới chỗ làm thì ngại suốt 1 tháng trời không nói chuyên với các chị các bác xung quanh cứ ngồi im 1 chỗ làm việc .thế là bắt đầu đi làm. Công việc của phòng tôi là đóng gói các thiết bị y tế thôi ăn theo sản phẩm. Tôi mới nên làm chậm lắm ngày chỉ được 30 nghìn, lắm hôm nào nửa buổi ăn xong gữa 12h trưa lại đạp xe về trường học. Nắng rát hết cả 2 cánh tay, về tới lớp lại ướt hết lưng. Mệt nhưng nghĩ có viêc rồi phải cố gắng nên kiếm được đồng nào hay đồng đấy bù vào tiền hàng tháng bố mẹ gửi lên.
Tháng đầu tiên tôi nhớ hình như là được gần 500.000, thấy sao mà nhiều thế. Lấy lương xong thì bạn mời về quê ăn cưới. 500.000 đó tôi tiêu sạch sau 1 lần về: Đi cưới bạn được 2 trăm,mua cho mẹ được cái quần 1 trăm còn lại tiền xe về quà về nhà là hết .
Tháng tiếp theo đó làm chung sản phẩm với các bác các chị tôi được triệu hai,thật là sung sướng lắm. Hôm làm được hơn 1 trăm tôi chỉ muố, nghỉ học để làm hôm đó thôi.Thế là tháng đó bố mẹ không phải cho nữa,làm ở đó tháng được tháng ít,tôi nhớ những tháng sau tôi chỉ xin 600.000 – 700.000 nữa thôi vì đi làm thêm cũng đươc 500.000- 600.000 thế là vừa. Rồi cứ 1 tháng lại về quê 1 lần lần nào về cũng có quà cho các em dù chỉ có sữa và bánh mì thôi, rồi dần dần xin có 200.000- 300.000.
Cứ thế ăn học đi làm cả ngày, phòng trọ có mỗi tối là có mặt tôi và chủ nhật không phải đi làm.Thế mà cũng đi làm được hơn 2 năm rồi đó. Sinh nhật năm ngoái tôi ước mua được cái xe đạp điện đi làm cho đỡ vất vả vì vướng lịch học nên cứ học được 1 ca lại về thì tôi lại tới chỗ làm luôn. Và năm nay tôi cũng đã mua được, nhớ có đợt điện về bảo bố cho con 1 nửa tiên mua xe đạp điện. Bố không cho bảo mua xe cho thì giờ tự lo không được xin thêm đồng nào nữa tôi sợ không dám nói rằng gì nữa,cũng thấy buồn và chán.
Nhưng thôi đành chấp nhận vậy đành trung thành với con ngựa sắt thôi. Đợt nghỉ 30/4, 1/5 tôi quyết định tự mua xe, cứ tính nhẩm là từ hồi đi học tới giờ cũng góp đươc 2,5 triệu. Xin thêm bố mẹ 1 triệu nói là tháng này con phải ôn thi k đi làm đc thế là mẹ cho,được 3,5tr rồi,vay thêm em ở chỗ làm 3tr nữa. Em í nhà ở xa mỗi lần bố mẹ cho cả cục nên vay được,thế là mua được xe, đợt thi vừa rùi, được nghỉ ôn thi tôi tích cực đi làm để trả nợ. Và cũng trả được xong hết nợ và không nghĩ là mua xe dễ dàng như vậy ,xe cũng mua được 5- 6 tháng rồi mà tôi cũng không dám nói cho bố mẹ biết ,sợ bố mẹ lại mắng không để tiền mà học hành.Hè vừa rồi cũng không về quê mà ở đây đi làm thêm lấy tiền đóng học kì này, đi làm ở chỗ cũ và tối tôi tối đi bán thuê sách nữa.
Hè mà không phải học hành gì nên đi làm 2 nơi được nên cũng vừa đủ đóng học và mua được cho bố đôi dép da rẻ thôi, mẹ cái áo và thằng em bộ quần áo bóng đá
Có nhiều tiên tiêu sướng thật! Làm được những cái mình mong muốn. Bố mẹ cũng bảo học là trên hết tôi biết bố mẹ động viên thế chứ cũng muốn con cái đỡ được cho phần nào. Nhiều hôm mệt đi làm chỗ đông con gái lắm chuyện tôi muốn nghỉ ở nhà 1 buổi cho thoải mái nhưng nghĩ nghỉ lại mất tiền, lại gọi điện về xin tiền bố mẹ nên tôi lại thôi,mình cố tí vậy mình đi làm nhàn chịu khó tí còn hơn bố mẹ làm ở ngoài nắng ấy.
Với tôi cái gì cũng bình thường hết, tôi thấy tôi không gì giỏi giang cả, tôi kiếm được tiền nhưng học hành không bằng bạn bằng bè.
Đồng tiền đầu tiên mà tôi kiếm được là như thế đó và giờ tôi vẫn đi làm chỗ đó, chắc hết sinh viên thì tôi nghỉ. Giờ chính thức 1 ngày được 100.000 rồi đó. Tôi thấy tôi cũng giúp bố mẹ được phần nào và sau này ra trường tôi mong tôi kiếm được thật nhiều tiên để nuôi được em gái học đại học và cho bố mẹ nữa,với tôi giờ tôi chỉ nghĩ tới gia đình của mình thôi mong sao cho bố mẹ được khỏa mạnh, hạnh phúc các em học hành giỏi giang.
Tôi xin hết, tôi mong bài của tôi được ban tổ chức xem xét và cho ý kiến nhận xét để tôi có thể học hỏi thêm nhiều kiến thức để bước ra cuộc sống, sống và làm việc có nhiều ý nghĩa hơn.
Tôi xin cảm ơn.