Trên mạng Public thông báo về việc một cán bộ ở FSoft sang Bỉ công tác, bị bọn cướp giả cảnh sát lấy mất hơn 2000 USD, là tiền ăn uống của cả Đoàn công tác; đồng thời bài báo kêu gọi mọi người hảo tâm hãy bỏ tiền ra giúp đỡ.
Danh sách ủng hộ khá nhiều, từ Tổng Giám đốc vài trăm đô cho đến các nhân viên vài chục nghìn đồng. Những người ủng hộ có thể biết, có thể không biết nạn nhân. Chỉ đơn giản, thấy ngã thì chìa tay ra đỡ.
Nhưng có một người, khá nổi tiếng ở FPT, đã gửi lên Public vài dòng ngắn, nội dung đại khái là không ủng hộ nửa xu chỉ vì “dốt thì chết chứ bệnh tật gì”. Ai lại sang Tây mà mang theo một đống tiền mặt như thế bao giờ. Người này cũng chả quen biết gì nạn nhân, chỉ là thấy ngứa mắt thì mắng chứ chưa chắc đã thù ghét gì.
Lời bàn:
Quả là anh cán bộ FSoft thật ngây thơ khi cầm tiền mặt ra nước ngoài. Đáng lẽ ra anh phải gửi ngay tiền mặt vào ngân hàng để giữ trong thẻ. Phải chăng vì thói quen tiêu tiền mặt của dân ta còn lớn, hay là do anh không tin tưởng ngân hàng nước ngoài?
Những người ủng hộ anh, dù biết anh sai lầm, nhưng vẫn coi như anh gặp tai nạn vậy. Và sự ủng hộ của họ không chỉ giúp anh vượt qua khó khăn, mà quan trọng là cho anh niềm tin vào tình người trong FPT, sẵn sàng bên nhau trong hoạn nạn.
Người phản đối anh, tuy không giúp anh, nhưng không phải là người theo chủ nghĩa bàng quan “mặc kệ nó”, vì đã bỏ công mắng anh ngu dốt. Anh và nhiều người khác sẽ nhớ mãi lời xỉ vả này như một bài học để đời.
FPT là thế đấy. Ở đây, mọi chuyện đều được nhìn từ nhiều góc độ, bởi vì FPT là một tập thể đa nhân cách ở mức không thể kiểm soát.