Kế hoạch cho chuyến đi Mộc Châu lần này hoàn toàn tự phát. ThuanTV, thành viên chưa tham gia chuyến “phượt” qua đêm nào với FPoly, đưa ra ý tưởng “phượt” Mộc Châu. Thế là nghiễm nhiên chuyến đi được “lên lịch”. Hoàn toàn bình lặng. QuangDV nhận trách nhiệm “lead” vụ này. Còn tôi, không chắc chắn về sự tham gia của mình.
Kỳ 1: Lên đường
Từ khi kế hoạch chuyến đi bắt đầu được ấp ủ, định ngày Mộc Châu thẳng tiến sẽ vào Tết dương lịch, số người cứ tăng dần, tăng dần.. Và cuối cùng có hơn 10 người đăng ký tham gia. Tất nhiên, trong số đó không thể thiếu những thành viên tích cực mà với họ “phượt” là ăn, “phượt” là ngủ, “phượt” là cuộc sống như HungNM, KhiemND, TanNT… Tất cả hứa hẹn một chuyến đi đầu năm khá sôi nổi và hoành tráng..
Việc chuẩn bị dường như không có tiến triển gì nhiều. Ngoài việc tôi đã xác nhận sẽ tham gia và chịu trách nhiệm vạch chương trình cho nhóm.
Nhưng…
Trước 4 ngày, ThuanTV thông báo không tham gia vì lý do “ lãng xẹt”: người yêu nằm mơ thấy ác mộng!
Trước 3 ngày, đến lượt HungNM cũng thông báo hủy vì lý do mà đến bây giờ tôi vẫn chưa hiểu. Còn KhiemND thì cho thấy rõ sự căng thẳng và lo âu với “dự cảm chẳng lành”.
Rồi mọi người bỏ dần.
Không khí như trùng xuống. Chẳng lẽ lại hủy chuyến đi? Nhưng QuangDV tỏ rõ quyết tâm với khẩu khí “hai người cũng đi”… Còn gì yên tâm hơn khi nghe những lời như vậy!
Điểm mặt lại cả đoàn, còn được 4 người chắc chắn sẽ đi, nghĩ cũng hơi…ức chế cho người tổ chức. Ngày đi thì đang đến gần, mà không khí háo hức bay đi đâu mất. Nản !
Trước 1 ngày. Bỗng nhiên trời “đổi gió”- tôi nghĩ thế. Mọi chuyện trở nên khác hẳn. HưngNM, Trang và ThuầnTV quay trở lại. Anh HảiLT, thủ lĩnh tinh thần của nhóm cũng xác nhận đồng ý tham gia.
Ngày lên đường, tôi bất ngờ trước con số 18 người, gần gấp đôi so với con số dự định ban đầu. Đoàn đi đông, lại đi xa, tôi bắt đầu thấy lo về nhiệm vụ nhận khâu tổ chức của mình.
“Phiêu” cùng Bãi Lạng, Trường Sơn, Tú Sơn, dốc Cun..
7h 10’. Xuất phát.
8h 30’ mới đến ngã ba Xuân Mai- Sơn Tây. Đến địa phận Hòa Bình thì cảm giác của cả đoàn trở nên yên tâm hơn, xen lẫn háo hức, vì Trang- thành viên trong đoàn là người bản xứ. Đi thêm 8km, Trang hướng dẫn mọi người rẽ qua bãi Lạng thay vì đi thẳng. Cung đường này dài hơn 30 km, bắt đầu từ bãi Lạng, qua Trường Sơn, Tú Sơn và kết thúc là cuối dốc Cun.
Với dân “phượt”, được phóng xe trên những cung đường có cảnh đẹp lại hoang vắng thì thực sự là điều tuyệt vời. Cung đường này đã tạo cho mọi thành viên trong đoàn những cảm xúc khó quên.
Phóng xa tầm mắt, bên đường bạt ngàn nương mía, nương dâu, đan xen với những đỉnh núi hùng vĩ xanh rì nhiều hình dạng. Có những đoạn đèo ngắn, những con dốc thẳng tắp với hàng cây ven đường hòa hợp đến lạ kỳ. Điều đặc biệt ở cung đường này là có nhiều đoạn giáp suối. Thỉnh thoảng, đoàn lại gặp những cọn nước của người Mường ngay bên đường. Dừng lại quan sát những cọn nước này mới thấy người Việt cổ dung hòa với tự nhiên như thế nào.
Người Mường và người Kinh vốn cùng một gốc. Nhưng vì ở những vùng khác nhau mà hình thành nên những nét văn hóa khác nhau. Tôi mong muốn sẽ có dịp trải nghiệm nhiều hơn văn hóa của người Mường.
Cảm ơn Trang đã giúp cả đoàn có những trải nghiệm thú vị, được hưởng thụ không khí trong lành thay vì xông vào khói bụi quốc lộ, được ngắm cảnh sắc núi non, đồng ruộng nương ngô thay vì ngắm nhà cao tầng và hàng quán xô bồ..
Vượt đèo Thung Khe qua Mai Châu
Gần trưa. Đoạn đường qua đèo Thung Khe sang Mai Châu, sương mù vẫn giăng dày đặc. Tầm nhìn xa chắc chỉ 15m là cùng. Kinh nghiệm đi trong sương mù là đi chậm, bám mép đường, đảm bảo là phải bật đèn và đèn có màu vàng, vì nếu đèn màu trắng sẽ lẫn với màu sương, khó phân biệt.
Đi trên đoạn đèo này, đôi khi thấy giật mình bởi sự xuất hiện bất ngờ của những chiếc xe đi ngược chiều, như chui từ sương mù ra. Có lần tôi cố vượt một chiếc xe tải cùng chiều. Khi vượt đến gần giữa xe tải mới phát hiện có xe đi ngược chiều. Đường hẹp chỉ đủ cho hai xe tránh nhau. Tôi cố vặn hết ga để vọt lên nhưng chiếc xe vẫn ì ì nhích chậm rãi. Cũng may vẫn vượt kịp trước khi hai xe gặp nhau. Tôi hú hồn, tới giờ vẫn còn cảm thấy run run.
Mất hơn nửa tiếng, đoàn mới vượt được đèo. Sang đến Mai Châu cũng vừa trưa, dừng chân để “nạp năng lượng”. Với dân Poly “phượt” chuyên nghiệp thì kinh nghiệm ăn dọc đường không phải là ít. Không nên chọn quán ăn bất kỳ nào đó vì rất may rủi. Bạn có thể dừng lại hỏi dân địa phương, hoặc chọn quán nào cánh xe tải hay ăn, đảm bảo chọn được những quán vừa ngon, rẻ lại an toàn.
Chúng tôi ăn trưa tại ngã ba Đồng Bảng. Từ đây có thể rẽ qua Chiềng Yên, bản người Thái. Nơi đó có thác nước và suối nước nóng với dịch vụ “homestay” khá dễ chịu.
Sau gần 1 tiếng dừng ăn trưa, chúng tôi tiếp tục lên đường. Bỏ qua Chiềng Yên. Đi tiếp gần 10km, lại gặp sương mù, thậm chí còn dày đặc hơn cả đoạn Thung Khe. Đây là đoạn có rất nhiều cây cổ thụ ven đường. Chúng hiện lên sừng sững, mờ ảo trong làn sương, tạo cảm giác rất ma mị. Dân địa phương đã đặt cho nó cái tên: Rừng Già.
Điều đặc biệt ở đoạn đường Lóong Luông này không chỉ có vậy. Những vườn đào kết hợp với những hình đá tự nhiên tạo thành khu vườn đá + đào đẹp không thể diễn tả được thành lời. Ngoài ra, nếu bạn rảnh rỗi có thể rẽ qua Hang Kia, Pà Cò.. cũng là những địa danh rất hấp dẫn với dân “phượt”.
Đèo Hua Tạt
Hơn 2h chiều, chúng tôi đến ngã ba đèo Hua Tạt. Một đường rẽ qua quốc lộ 6 mới. Một đường rẽ qua đèo. Ngày xưa quốc lộ 6 cũ đi qua đây, rồi qua thị Trấn Nông Trường. Đoạn đường này hẹp, vắng, một bên vách núi, một bên vực, sương mù dày đặc, lại không có những cảnh báo hay tường chắn. Đường đánh cua liên tục nên dễ hiểu vì sao trước kia, tại đây thường xuyên xảy ra tai nạn. Bây giờ, rất ít người đi lại. Nghe đồn có những linh hồn chưa siêu thoát vẫn quanh quẩn trên đèo..!?
Nguy hiểm là thế, ma mị là thế, nhưng khi hỏi ý kiến cả đoàn, ai cũng quyết tâm đi đèo này mới lạ! Rõ khổ, đường quang không đi lại cứ thích đâm vào bụi rậm. Nhưng cái máu của người FPoly nó thế, biết làm thế nào!
Đoàn người háo hức đi xuyên qua màn sương trắng xóa. Đèo Hua Tạt quả thật rợn tóc gáy. Sương mù dày đặc, quay lại nhìn nhau có khi còn chẳng thấy đâu. Mà trên cả đoạn đường đèo hơn chục cây số chỉ có mỗi đoàn của mình. Có những đoạn núi sạt lở đá chắn giữa đường, lại thêm những câu chuyện ma đã sưu tầm được làm cảm giác rất khó tả. Thỉnh thoảng những biển báo cây số bị sai, cùng những cái miếu ven đường chắc chắn sẽ làm bất cứ ai cũng phải giật mình, lạnh gáy..
Mộc Châu Xanh
Đi hết đoạn đường 6 cũ sẽ đến một trong những con đường có tên rất đẹp của Mộc Châu- đường Thảo Nguyên. Nơi đây, những nông trại bò sữa ở ngay bên đường. Những cánh đồng cỏ, những đồi chè xanh bạt ngàn lượn sóng, đủ để cho bạn dạo chơi cả buổi. Từ đây, bạn cũng có thể đi qua khu du lịch suối Lìn, bản Pa Phách, Thông Cuông hay Tà Phình trên đường rẽ vào Tân Lập.
4 giờ chiều. Sau những xúc cảm không thể nói nên lời trên từng cung đường đã qua, cả đoàn dần thấm mệt. Quyết định dừng chân, tìm chỗ nghỉ.
Nhà trọ Mộc Châu vào thời điểm bình thường thì cũng dễ kiếm và khá rẻ. Tuy nhiên vào những ngày lễ thường xảy ra tình trạng “khan” ảo. Một vài nhân viên ở một khách sạn lớn tại Mộc Châu đã “mua” hết các suất nhà nghỉ khác trong Thị Trấn, rồi từ đó sang nhượng lại, nâng mức giá lên rất cao. Điều này gây không ít khó khăn cho khách du lịch. Tôi nhớ đợt tết độc lập 2/9, giá phòng trọ ở đây đã lên đến 1.5 triệu/phòng.
Kinh nghiệm tìm chỗ trọ Mộc Châu, nếu đoàn bạn ít, cứ “xông” thẳng vào bản người Thái xin ngủ nhờ. Còn nếu như đoàn đông, bạn nhờ họ giới thiệu chỗ trọ nhà sàn. Vì với những dân “phượt” chuyên nghiệp, nắm bắt các thời điểm cũng là điều quan trọng. Các dịp đặc biệt thường là tết của người Mông, học sinh thường được nghỉ học. Cho nên các nhà trọ của người dân trong Thị Trấn cũng trống. Bạn có thể vào các nhà dân để hỏi. Giá cho dịch vụ “homestay” chỉ trên dưới 60 nghìn/người/đêm. Chủ nhà thường rất nhiệt tình giúp đỡ vì mục tiêu của họ không phải kinh doanh. Tuy không tiện nghi như nhà nghỉ, nhưng bù lại, không khí rất gần gũi.
Trong chuyến đi này, chúng tôi may mắn được ở trong bản người Thái- Bản Áng. Nhờ đó chúng tôi có dịp tiếp xúc và trải nghiệm cuộc sống thực sự với người địa phương, được tìm hiểu văn hóa và lối sống của họ qua buổi trekking Bản Áng.
Những cảm xúc đó đã tạo nên chất liệu chính trong bài viết tiếp theo- cũng là điểm nhấn của chuyến đi -Những cảm nhận về văn hóa Mộc Châu.
Đến lúc này, tôi không biết giấc mơ người yêu Thuần ứng cho ai?…
Bùi Văn Phát – FPT Mạng cá cược bóng đá
Đội hình poly nhà ta đẹp quá 😡
Hay quá, viết tiếp phượt ký 2 thôi a Phát ơi
Nhà mình đẹp quá.hehe:x