Tặng dải đất miền Trung thân thương!
Rời khỏi văn phòng FPT Cầu Giấy trong một trạng thái mệt mỏi sau một ngày làm việc căng thẳng, tôi ra sân bay với tâm trạng thấp thỏm, hy vọng chuyến bay của Vietnam Airlines vào Đà Nẵng sẽ không bị muộn như thường lệ. Trời mùa đông Hà Nội hơi se se lạnh. Mới có 5h chiều mà mặt trời đã chập chờn lặn sau đường chân trời, tiếc nuối tỏa những tia nắng cuối cùng vàng vọt vào trong không trung.
Máy bay chao nghiêng cánh, lượn một vòng quanh sân bay Nội Bài rồi ổn định dần độ cao. Nhìn qua khung cửa sổ máy bay, tôi chợt thấy thoáng ẩn thoáng hiện dưới dải mây mờ muôn ngàn ánh đèn thuyền ngư dân nhấp nháy trong đêm đen thăm thẳm của Thái Bình Dương. Phong cảnh mờ ảo khiến cho người ta thảng thốt tưởng chừng như đang lạc vào cõi thần tiên. Bao nhiêu nỗi bực bội tan biến sạch và tôi cứ ngỡ như mình giống như Peter Pan đang bay trên xứ sở diệu kì của những câu truyện cổ tích. Bay cao trên cả những vì sao…
DucLh – FSoft
Trích “Sử ký FPT 20 năm”