Đồ rê mí FIS – Ước mơ của không chỉ các FIS Small

17:08 26/08/2014

Đêm Đại Nhạc hội thiếu nhi Đồ Rê Mí đã diễn ra và tất cả những người tham dự từ già đến trẻ đều rất thích. Nhìn các con biểu diễn trên sân khấu thật tự nhiên và đáng yêu, khiến chúng tôi cảm thấy rất tự hào. Tự hào vì mình đã làm được một chương trình hết sức ý nghĩa và chưa từng có ở FPT. Và cũng có lẽ chỉ có FIS/FPT mới dám tổ chức một chương trình như vậy. Bởi làm chương trình ca nhạc cho thiếu nhi không những phải rất yêu trẻ thơ, có tâm huyết với công việc mà còn phải có các kỹ năng dạy dỗ con trẻ nữa.

FPT Mạng cá cược bóng đá
 xét tuyển cao đẳng
Đêm diễn nhạc hội Đồ Rê Mí là hoạt động thường niên ý nghĩa của FIS, dành cho con em cán bộ của đơn vị.

Tâm huyết và lòng yêu trẻ, tất cả chúng tôi đều có. Nhưng kỹ năng dạy dỗ trẻ thì chẳng ai trong chúng tôi có kinh nghiệm. Trước đây tôi đã từng thực tập 1 tháng tại Nhà văn hóa (NVH) Quận Ba Đình trong việc dạy múa cho các cháu. Nhưng đó chưa đủ để có thể tổ chức được cả một chương trình lớn như Đồ Rê Mí. Bởi trong khi Đài Truyền hình Việt Nam (THVN) có tới 3 – 4 tháng để chuẩn bị, còn chúng tôi thì chỉ có vẻn vẹn 2 tuần. Đài THVN thì tuyển chọn những cháu có năng khiếu nhất trong hơn 300 cháu trên toàn quốc. Còn chúng tôi thì lại đưa những cháu chưa từng biểu diễn lên sân khấu. Biết bao nhiêu lý do khiến cho chúng tôi cảm thấy đây thực sự là một khó khăn và thử thách lớn. Có không ít lúc bản thân tôi – người khởi xướng và đạo diễn cho chương trình, còn muốn bỏ cuộc vì gặp phải sự dè dặt của các phụ huynh trong việc đưa con em mình tham dự. Nhưng may sao, tôi có được sự động viên của các chị em cùng làm Tổng Hội. Và đặc biệt là sự ủng hộ lớn từ phía gia đình và cha tôi. Ông nói rằng “Cha mẹ nào cũng luôn kỳ vọng và tự hào về con cái mình!”. Chính vì vậy, mà tôi quyết tâm đến cùng với Đồ Rê Mí.Buổi tập đầu tiên, chúng tôi chỉ có 7 cháu đến tập. Nhưng sự hồn nhiên và ngây thơ của các cháu đã thực sự lôi cuốn chúng tôi. Bé Thùy Dương thì tự nhiên, điệu đà và rất “chuyên nghiệp” trước ống kính. Cháu có cha là anh TùngBD (FIS FSE) lại rất tận tình và thương yêu con hết mực. Buổi tập nào anh cũng đưa cháu đến sớm nhất và ngồi đợi đến khi tập luyện xong suốt hơn 2 tiếng đồng hồ. Tình cảm của anh khiến cho chúng tôi rất xúc động, và càng thấy yêu quý cháu hơn. Kế đến là bé Yến Minh (con gái chị YếnNH). Tuy mới 5 tuổi nhưng rất khôn ngoan và lanh lợi. Vẻ bụ bẫm và những câu nói thông minh của cháu khiến cho mọi người đều phải phá lên cười và chỉ muốn ôm cháu vào lòng. Bạn Hoàng Linh (Tức Nhím) thì vừa nghe thấy nhạc là đã đung đưa và nhún nhảy luôn. Và lúc nào cũng thấy cháu cười rất tươi và rất ăn ảnh. Bé Minh Anh thì như một thiên thần nhỏ. Dịu dàng, nữ tính và rất biết vâng lời. Điều đó khiến các cô rất yên tâm khi cho cháu lĩnh xướng nhạc phẩm “Đàn gà trong sân”. Hiếu Phương thì chững chạc hơn hẳn. Cháu có một chất giọng rất tốt và tai nghe nhạc rất chuẩn. Cả bài “Quả” mà cháu hát dường như không phải sửa mấy.

Càng đến các buổi sau, số lượng cháu đến với chương trình ngày một đông. Cho đến buổi tập thứ ba, chúng tôi đã có đến hơn 20 cháu. Trong đó, có những cháu hát rất tốt như cháu Minh Phương (con gái anh QuangDH). Đặc biệt là cháu thuộc lời các ca khúc rất nhanh. Kim Khánh thì rất sợ dì YếnLH2, nên rất nghe lời và tập trung khi biểu diễn. Bé Thu Giang có ngoại hình lớn hơn hẳn so với tuổi của cháu. Cháu nói chuyện rất nhanh và đặc biệt là rất thích nhạc Rock. Hẳn mọi người vẫn còn nhớ lời giới thiệu rất dễ thương trong clip “Hello, con là Thu Giang. Con là con của bố Quốc béo…”.

Việc quản lý 21 cháu không hề đơn giản. Nhỏ tuổi nhất trong chương trình là bạn Nhật. Tuy mới có 3 tuổi, nhưng trông cháu không khác gì các bạn 5 tuổi trong cùng đội. Nhưng rất khó để bảo cháu tập trung vào hát múa như các bạn. Cô phải giao cho Yến Minh phụ trách nhắc nhở bạn Nhật. Còn bạn Duy Hoàng thì thường xuyên “cà khịa” với bạn Hoàng Linh, mỗi khi va vào nhau. Thậm chí cả đến lúc ở trên sân khấu rồi vẫn không thôi “chành chọe”. Bạn Sếu (tức Mai Hạ) thì cứ rời cô ra là lại nghịch, lăn lê bò toài và chẳng lúc nào chịu đứng yên để hát. Rồi đến bạn Tin (tức Lê Minh – con chị ThúyLT) ở nhà thì rất nghịch và hiếu động. Nhưng cứ gặp người lạ là im thin thít. Nhìn cháu dẫn đầu nhóm nối đuôi nhau ra sân khấu mà các bố mẹ cứ nghiêng ngả vì buồn cười. Nhất là mỗi lúc tập bài “Chúc ngủ ngon – lullaby”. Mặc dù, các bạn nhỏ đều rất thích và đều rất thuộc nhưng cứ hát xong lại thấy các cháu kêu… buồn ngủ?

Mặc dù vậy nhưng tất cả các cháu đến với chương trình đều cảm thấy rất vui vẻ và háo hức. Vì được hát, múa chuẩn bị cho biểu diễn, quay phim.  Các con tự gọi đây là một lớp học. Điều đó khiến cho chúng tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm của một cô giáo. Để dạy dỗ và hướng dẫn cho các cháu.

Cũng thật may, chúng tôi có một đội ngũ các Cán bộ tổng hội (CBTH) đơn vị rất nhiệt tình và trách nhiệm. Mặc dù công việc vất vả và liên tục trong vòng 2 tuần, chúng tôi đều không thể về nhà trước 8h00 tối. Nhưng các bạn vẫn cố gắng thu xếp và tập luyện cho các cháu hết mình. Nếu không có các bạn, không biết chúng tôi sẽ phải xoay sở như thế nào, nhất là khi thỉnh thoảng đang hát lại có các cháu đòi… đi hái hoa. Buổi thu âm cho chương trình kéo dài trong vong hơn 5 tiếng ngay trước đêm tôi dự thi Sao chổi FPT. Yêu cầu của việc thu âm khá nghiêm ngặt vì đòi hỏi các cháu phải hát đúng nhạc và đúng cả tiết tấu. Do đó, mỗi bài đều phải thu đi thu lại khá nhiều lần. Tuy mệt mỏi nhưng các con rất thích vì lần đầu tiên được vào phòng thu và tiếp xúc với các công nghệ âm nhạc hiện đại. Nhưng có lẽ, khó khăn nhất với chúng tôi vẫn là quá trình tập múa cho các cháu. Bởi sang đến tuần thứ hai, các bạn nhỏ đã quen thân với nhau và bắt đầu đùa nghịch, chạy nhẩy và mất tập trung trong khi tập luyện. Chưa kể lúc các anh chị lớn múa là các em nhỏ cứ đứng xem không chịu hát hay nhún nhẩy gì nữa. Do đó, tôi đã phải thay đổi chiến thuật tập luyện. Từ “củ cà rốt” sang “cây gậy”. Mỗi buổi tập lại thấy cô giáo “dọa” các con: “Nếu không tập trung thì không được lên ti vi. Nếu không tập trung thì sẽ bị…ăn roi”… Bởi nếu học sinh không sợ cô giáo, thì chúng sẽ nhờn và không chịu tập luyện nghiêm túc. Mặc dù, không nỡ lòng quát các bạn nhỏ, nhưng để đảm bảo cho kết quả của chương trình, tôi cũng đành lòng phải làm điều đó. Và “chiến thuật” đó đã có hiệu quả. Đội tuyển Đồ Rê Mí đã đi vào kỷ luật hơn. Cuối cùng chúng tôi có một sản phẩm đẹp mắt trên sân khấu.

Các bố mẹ cũng góp sức không nhỏ trong chương trình. Bởi các bố mẹ cũng phải đồng hành cùng các con trong suốt quá trình tập luyện. Nhiều anh chị bận việc, thỉnh thoảng còn phải nhờ dì hoặc ông, bà cháu đến phụ đưa đón hay thay đồ cho các con. Và tất cả những sự cố gắng ấy đã được đền đáp xứng đáng trong đêm 31/05/2008.

Đêm diễn thành công hơn mong đợi của những người xem. Bản thân các bố mẹ còn không ngờ là các con mình, thường ngày nhút nhát là thế  mà khi lên sân khấu, đứa nào đứa nấy đều rất tự nhiên và rất “máu” đến vậy. Phần giao lưu với bé Duệ Minh khiến cho cả rạp phải cười nghiêng ngả vì những câu nói rất thông minh và hóm hỉnh của cháu: “Chú định bắn con à?…Chú đừng bắn con!….Chú đừng bắn con chim…”. Thật không ngờ, chương trình đã thu hút được gần 300 cháu và gấp đôi số lượng bố mẹ/ ông bà khắp trong FIS và FPT đến dự. Và sau đó là không biết bao nhiêu lời khen về chương trình gửi về cho chúng tôi. Ai cũng hy vọng rằng TH FIS sẽ tiếp tục duy trì chương trình hấp dẫn này cho các cháu.

Chúng tôi, ra về ai nấy đều mệt mỏi nhưng đều chung một cảm xúc là rất vui. Vui vì mình đã làm được một việc thực sự có ý nghĩa. Vui vì đã gắn kết các gia đình, con em cán bộ lại với công ty. Tôi tin chắc rằng đây sẽ là một kỷ niệm đẹp và có ý nghĩa lớn đối với các gia đình và chính các cháu trong Đội tuyển Đồ Rê Mí sau này.

HanNN2 – FIS

Trích “Sử ký FPT 20 năm”

 

Cùng chuyên mục

Đăng Kí học Fpoly 2023

Bình Luận