DN168_Lưu Thị Ngọc Hà_12A3 THPT Vĩnh Linh_Quảng Trị
20:50 09/05/2019
Chỉ còn hơn một tháng nữa là chúng ta xa nhau rồi. Thời gian trôi qua thật là nhanh. Tôi nhớ cách đây 3 năm, chúng ta từ những con người xa lạ đến với nhau và dần trở thành 1 gia đình vs sự chăm sóc và yêu thương của cô giáo chủ nhiệm. 3 năm đầy những kỷ niệm khó quên của đời quãng đời học sinh, 3 năm không phải là khoảng thời gian dài, cũng k phải là khoảng thời gian ngắn nhưng mình tin rằng 3 năm là khoảng thời gian đủ để cho mỗi chúng ta hiểu rõ nhau. Cấp 3 là những năm tháng vô cùng đẹp đẽ, là khoảng thời gian mà chúng ta cứ sống vô ưu, vô lo, không nghĩ ngợi đến những điều lớn lao. Sáng dậy sẽ nghĩ xem hôm nay nên ăn gì, lên lớp sẽ tụm nhau làm những bài tập chưa hoàn thành xong, trong lớp sẽ ngủ gật, sẽ ăn vụng, sẽ cười đùa, nói chuyện…là những năm tháng mà mỗi chúng ta ai nấy đều quen thuộc với những câu nói:”hôm nay hk môn gì,mấy giờ hết tiết, ăn sáng chuk… Một tập thể sẽ không thể nào có chuyện cả lớp cùng đồng lòng và lớp mình cũng vậy, mỗi người 1 cá tính riêng, mỗi người một suy nghĩ riêng…Người ngoài nhìn vào có thể thấy lớp mình đoàn kết, lớp mình vui, lớp mình có cô chủ nhiệm tâm lý,…Đã cuối cấp rồi, chỉ còn vài ngày nữa là mỗi đứa đi một phương trời rồi, mình mong rằng chúng ta sẽ trân trọng những ngày còn lại bên nhau.
Thanh xuân vội vàng đến rồi cũng vội vàng đi, thanh xuân đi ngang qua như một cơn mưa rào để lại nhiều kỉ niệm khó quên…dù có chuyện gì xảy ra, mình cũng cảm ơn các cậu, nhờ có các cậu mà thanh xuân của mình trở nên đẹp đẽ. Trước mắt chúng ta vòn một kì thi quan trọng nữa là thi đại học, mình chúc các cậu sẽ đạt được kết quả tốt nhất và thành công trên con đường đã chọn